Trác La cởi giày ra, đi đất trong lều trải thảm lông cừu dày ấm áp, dùng tay nhéo cằm nữ tử Mông Cổ đó gật gù nói với Bảo Thừa Tiên vừa mới đi vào:” Ta còn có quân lệnh, không được gần nữ sắc, nữ nhân này không tệ, thuộc về ngươi đấy.”Bảo Thừa Tiên rối rít gật đầu, nếu hắn không nhận nữ nhân Mông Cổ này, động tác tiếp theo của Trác La sẽ là chặt đầu nàng.“ Nữ nhân có thể cho ngươi, tiền tài cũng có thể cho ngươi, nhưng lương thực bệ hạ cần, ngươi phải mang về cho ta.”“ Đại nhân, lương thực ở trong đất mọc lên cần thời gian, trong vòng một hai năm tuyệt đối không thể có lương thực hiến lên cho bệ hạ.”Trác La trầm mặc chốc lát:” Có cách nào nhanh chóng kiếm được lương thực không?”Bảo Thừa Tiên lắc đầu:” Nơi ở của chúng ta ngày một lạnh, ngay cả cao lương cũng không thể sống tốt, chẳng cách nào kiếm được lương thực, các chủ tử ở Thịnh Kinh đã nghĩ đủ mọi cách rồi.
Cuối cùng vẫn là trở về với cái gốc, chúng ta phải trồng lương thực.”Trác La ngẩng đầu nhìn tuyết lất phất rơi xuống chóp lều người Mông Cổ, cảm khái:” Trước kia bọn ta không cần trồng cấy, chỉ cần đi săn cũng đủ ăn.”Bảo Thừa Tiên thấy tay nữ nhân kia run lẩy bẩy, trực tiếp cầm ấm trà rót một bát trà sữa cho Trác La, tự rót cho mình một bát, cười với nữ nhân Mông Cổ:” Ngươi đừng sợ, mang cho bọn ta một ít bánh.”Đợi nữ nhân Mông Cổ nơm nớp lo sợ đi rồi, hắn mới nói với Trác La:” Bộ tộc của đại nhân có bao nhiêu người?”“ 700.”“ Vậy đã là bộ tộc lớn rồi, rừng rậm phương bắc nuôi được bộ tộc như vậy không dễ.”“ Ta biết cái khó của bệ hạ, hiện giờ vẻn vẹn Thịnh Kinh đã có 15 vạn rồi.” Trác La hiểu điều hắn muốn nói, người nhiều quá rồi, đi săn không đủ ăn nữa, bộ tộc của hắn chỉ có 700 người là vì khu rừng nơi bộ tộc hắn sống không thể nuôi được nhiều hơn:“ Đạo lý chính là thế đấy, ân sư của hạ quan từng tính toán, bộ tộc trong rừng không thể quá một nghìn, một khi nhiều hơn, con mồi trong rừng sẽ chuyển nhà, thậm chí là tuyệt diệt.
Cho nên một bộ tộc khi đã ăn hết dã thú trong rừng thì chỉ còn cách đi sâu hơn vào trong rừng săn bắn, như thế lâu dần bộ tộc cần di cư theo, bộ tộc không sống ổn định sẽ ảnh hưởng tới trẻ con sinh ra, cuối cùng là khiến lực lượng bộ tộc giảm dần.”Bảo Thừa Tiên chắp tay một cái:” Ân sư của hạ quân tổng kết ra kinh nghiệm là, săn bắn không bằng chăn thả, chăn thả không bằng trồng trọt, đó là nguyên nhân vì sao Đại Thanh chúng ta không giàu có bằng Mông Cổ, càng không bằng nước Minh.”Trác La húp một hơi hết nửa bát trà sữa nóng:” Đúng, chính vì thế chúng ta nhất định phải đánh vào nước Minh, cướp về thật nhiều lương thực vè tài phú, nuôi thêm nhiều trẻ nhỏ, mới có thể làm giống tổ tiên chúng ta, chăn nuôi người Minh trồng cấy cho chúng ta.”Bảo Thừa Tiên mỉm cười:” Đại nhân nếu như muốn lập tức lấy được lương thực, hạ quan có thể dẫn huynh đệ tới Trương Gia Khẩu một chuyến, nơi đó có vô số đại thương cổ, hẳn có thể kiếm được đủ lương thực cho đại nhân.”Trác La xua tay ngay:” Khi ta tới bệ hạ từng nói, không cho phép cướp bóc Trương Gia Khẩu, cũng không cho ta tới Tuyên Đại nước Minh, chỉ cho ta phép ta lấy thành Quy Hóa làm trung tâm, trồng lương thực ra xung quanh.”Bảo Thừa Tiên lấy làm lạ, vì sao không thể cướp bóc Trương Gia Khẩu? Không được tiến vào Tuyên Đại thì dễ hiểu thôi, hai nơi Tuyên Phủ, Đại Đồng trú một lượng lớn quân Minh, chút binh lực của Trác La không đáng là gì.Còn Trương Gia Khẩu nhiều năm không được quân Minh coi trọng, phòng ngự yếu ớt, nhân khẩu nhiều, nhiều thương cổ, vì sao không cho cướp?Cho dù thắc mắc, Bảo Thừa Tiên thấy Trác La tựa hồ không muốn nhắc tới Trương Gia Khẩu cho nên ngậm miệng không hỏi.“ Ba Lý Khắc, Yêu Nhi Can, Ô Khắc Nhĩ, Khắc Lỗ, Đóa Nhan, trong năm bộ này, đại nhân muốn ra tay từ bộ lạc nào?”Nữ nhân Mông Cổ đưa bánh vào, Bảo Thừa Tiên và Trác La vừa ăn bánh vừa tán gẫu.Trác La nhìn nữ nhân Mông Cổ lại lần nữa rúc vào góc lều:” Này nữ nhân, năm bộ này thì bộ lạc nào giàu có nhất?”Nữ nhân vội ngẩng đầu lên lí nhí nói:” Trước kia Khắc Lỗ bộ giàu có nhất,