Sương lạnh tan dần, cây ngô đồng nhú chồi non, mùa xuân tới rồi, thành Ba Lệ xám xịt dần có thêm chút sắc màu.Trương Lương cùng Kiều Dũng đứng trước ô cửa sổ, nhìn Ngài Địch Tạp Nhĩ một tay dắt Ngả Mễ Lệ, một tay dắt Tiểu Địch Tạp Nhĩ mặc áo choàng cộc đi qua trước mặt họ, theo sau là Bối Lạp với một nam phó cường tráng.Kiểu Dũng chỉ ông già đi giữa:” Ngươi nói ông ấy không sống được qua mùa đông mà.”Trương Lương gãi đầu:” Ta phải người đi hỏi y sinh chữa bệnh cho ngài Địch Tạp Nhĩ, bọn họ đều nói ông ấy không sống được qua mùa đông này.”Kiều Dũng mặt lạnh hỏi:” Ngươi nói y sinh đeo cái mỏ quạ à?”Trương Lương nhún vai:” Còn có y sinh khác hay sao?”Kiều Dũng bợp cho hắn một phán, phẫn nộ quát:” Đám y sinh đó sở trường nhất là chữa người sống thành người chết, chứ không phải cứu sống bệnh nhân, ngươi chưa nghe chuyện quan ngoại sự chúng ta thuê bị y sinh giế t chết à?”“ Chưa nghe nói.”“ Ba Duy Nhĩ là người tốt, rất tốt, khi làm việc cho chúng ta rất tận tâm, một lần đi tới nước Anh về, không may trúng gió.
Ta tốt bụng hạ lệnh bất chấp mọi giá phải cứu Ba Duy Nhĩ, kết quả mệnh lệnh đó khiến y sinh làm chết người.
Vì ta bỏ ra rất nhiều tiền, lão bà của Ba Duy Nhĩ mời về liền mười hai y sinh, nói là kỹ thuật rất cao siêu.” Kiều Dũng kể lại cũng thấy sợ:” Đám y sinh bôi phân bồ câu vào chân Ba Duy Nhĩ, để dẫn dắt ma bệnh bay khỏi chân, còn nhét bột hắt hơi vào mũi Ba Duy Nhĩ, khiến hắn hắt hơi không ngừng, hi vọng ma bệnh từ đó bay ra.”“ Rồi Ba Duy Nhĩ làm sao?” Trương Lương tò mò:“ Còn sao nữa, bị lão bà của hắn và đám y sinh liên hợp dày vò chết.” Kiều Dũng áy náy lắm, nếu biết trước, hắn chẳng thà để Ba Duy Nhĩ tự khỏi bệnh:“ Lão Đại, chúng ta cần một y sinh thực sự, ngoài ra trước khi y sinh của chúng ta tới, nếu ta mắc bệnh nặng, huynh đừng mời y sinh, ta thà chết bệnh còn hơn bị hành hạ mà chết.”“ Ta cũng nghĩ thế, có điều kế hoạch của ngươi thất bại rồi, ngài Địch Tạp Nhĩ giờ lại còn cưỡi ngựa chở theo hai đứa bé.”Kế hoạch rất hoàn mỹ, chỉ là ngài Địch Tạp Nhĩ không chết, làm Tiểu Địch Tạp Nhĩ không cách nào kế thừa di sản của ông.Đây là điều ngoài ý muốn.Học sinh thư viện Ngọc Sơn tính kế ai luôn lập ra kế hoạch cực kỳ chi tiết, mà kế hoạch càng tỉ mỉ càng cần người có năng lực cao chấp hành.Trương Lương gần như đã tính toán toái tất cả vấn đề có thể phát sinh, hắn còn thông qua nhân viên công tác của Đại Minh ở Uy Ni Tư chế tạo ra một vị phu nhân An Na - Địch Tạp Nhĩ giàu có, nếu ngài Địch Tạp Nhĩ có phái người đi tra sẽ tra ra được toàn bộ cuộc đời nàng.Nhưng giờ vấn đề là ngài Địch Tạp Nhĩ không chịu chết, mà Tiểu Địch Tạp Nhĩ và Ngả Mễ Lệ tựa hồ thích vị số học gia cô độc cả đời này, bây giờ dù ông ta có phát hiện hai đứa bé này không có quan hệ máu mủ gì với mình thì tám phần vẫn thu nhận chúng, còn cố gắng dạy dỗ thành tài.Duyên phận giữa người với người kỳ diệu như vậy đấy.Từ khi sức khỏe ngài Địch Tạp Nhĩ dần tốt lên liền có rất nhiều bạn bè tới thăm.Trương Lương xem mật thư Tiểu Địch Tạp Nhĩ gửi cho, hỏi Kiều Dũng:” Huynh biết Khang Tư Thản Đinh - Huệ Canh Tư không? (Christiaan Huygens)”Kiều Dũng lật xem bút ký của mình:” Biết, giáo sư đại học Lai Đốn.
(Leiden)”“ Còn Bế Đế Tư - Mạc Lan?” (Sebastian Moran )“ Giáo sư học viện công Pháp Lan Tây.”“ Mã Lan - Mai Sâm (Marin Mersenne)”- Người hợp tác với ngài Địch Tạp Nhĩ, làm sao?Trương Lương hít sâu một hơi:” Học giả đúng là thích tụ thành nhóm với nhau, nhân vật cấp sao bắc đẩu như ngài Địch Tạp Nhĩ, huynh nghĩ vòng tròn lớn cỡ nào?”Kiều Dũng dùng hai tay vẽ một vòng tròn lớn:” Cực kỳ lớn.”Trương Lương lấy ra điếu thuốc châm lửa:” Giúp Tiểu Địch Tạp Nhĩ là việc làm vô ý của ta, không ngờ rằng đứa bé này đưa chúng ta vào vòng tròn học thuật cực lớn.
Ta thấy nên cho đứa bé này một năm, để nó làm quen với họ , sau đó chúng ta có thể thông qua mua chuộc hồng y giáo chủ bức hại họ.
Lần này phải lập kế hoạch tốt, đẩy họ vào đường cùng.”Kiều Dũng cũng châm một điếu thuốc:” Khi cần giết một hai người không quan trọng.”Trương Lương lắc đầu:” Không cần, không khí ở Châu Âu vốn không hợp để họ nghiên cứu học vấn, giáo hội yêu cầu họ rất nghiêm khắc, ví dụ như ngài Địch Tạp Nhĩ, nếu không thuyết phục được giáo hội, các tác phẩm của ông ấy sẽ không được truyền đi.”“ Nếu như chúng ta mở đầu bằng sự thiện lương thì hãy tiếp tục cách làm này, chúng ta cũng là người đọc sách, nếu như sau này biết bị