Nếu như đã tới đây rồi thì không thể để chuyện bi thảm đó tái diễn ngay trước mắt được, Vân Chiêu liếc mắt nhìn Tiền Thiểu Thiểu.Tiền Thiểu Thiểu sầm mặt nãy giờ, tức thì gật đầu: “ Chuyện này để thần xử lý, năm xưa tỷ tỷ xử lý chuyện này quá nhân tử, đáng lẽ loại bi kịch này phải xóa sạch.”“ Chúng ta tuy ẩn cư, nhưng phải phát ra tiếng nói của mình, Thiểu Thiểu, cứ yên tâm mà làm đi, dù thủ đoạn tàn khốc chút cũng được.” Phùng Anh tán đồng, nàng cân nhắc chuyện này ở một phương diện khác, trượng phu tuy phân quyền, nhất định cái uy không thể giảm:Tiền Thiểu Thiểu ngẩng đầu nhìn bầu trời ướt sũng, lòng càng thêm khó chịu, nhét thêm một thanh củi lớn nữa vào bếp:” Thần một khắc cũng không đợi được nữa rồi.”Vân Chiêu gập sách lại:” Nếu đã làm thì đừng ngại động tĩnh lớn một chút, phạm vi rộng một chút, đi sâu một chút, như thế sức chấn nhiếp mới đủ mạnh, nếu không thì đừng làm cho mất mặt.”Tiền Thiểu Thiểu dậm chân đi ra ngoài, lần này ngay cả ô cũng không mang, cứ như thế đi thẳng vào trong mưa.Tiền Đa Đa nhìn theo đệ đệ một hồi, sau đó tới bên Vân Chiêu:” Chàng đừng làm hoàng đế nữa, Thiểu Thiểu cũng khỏi làm cái chức phó bộ trưởng thứ nhất vớ vẩn, về Dương Châu giữ tổ trạch, bán hoa qua cũng tốt.”Phùng Anh rất thông minh, với lại tỉ muội sống với nhau bao năm thừa hiểu ý Tiền Đa Đa, còn chẳng phải mấy chuyện hoàng đế lợi dụng tiểu cữu tử xong để lại cho nhi tử giết à? Vị trí của Tiền Thiểu Thiểu rất nhạy cảm, trước kia lẫn bây giờ vì Vân thị làm không ít chuyện đen tối.Thế nên nàng tức giận chỉ mặt Tiền Đa Đa: “ Chương Nhi vốn không có ý đó, cô nói nhiều, nói không chừng sinh ra ý đó đấy, lúc đó chuyện từ cái mồm cô mà ra.Tiền Đa Đa cũng không kém, biết ngay Phùng Anh suy đoán cái gì, hừ một tiếng:” Đừng suy bụng ta ra bụng người, Chương Nhi từ nhỏ bú sữa của ta, nói ra ta mới là mẹ đẻ nó, ta không tin, con ta nuôi dạy ra lại làm ta thương tâm.”“ Điểm này ta luôn cảm kích cô.”“ Cô không cần cảm kích ta, Chương Nhi là cốt nhục của phu quân, vậy cũng là cốt chục của Tiền Đa Đa này, ta có trượng phu là hoàng đế, tương lai có nhi tử là hoàng đế, có nhi tử làm thân vương, có nữ nhi làm công chúa.
Thiên hạ nói ta là yêu hậu một đời, thì sao nào, Chương Nhi không thân với cô, thanh danh tốt làm cái gì.
Cô xem thư Chương Nhi gửi cô, lại xem thư nó gửi ta, gửi cho cô toàn kể chuyện thiên hạ, gửi cho ta là chuyện vụn vặt trong nhà, từ từng dòng chữ có thể thấy đứa bé đó nhớ ta.
Nó kể nó bị nhiệt miệng, mấy ngày ăn không ngon, ta gửi đồ mát cho nó, đó mới là chuyện người làm mẹ nên biết.
Nó kể cho cô chuyện làm đường sắt như viết tấu chương, cô đọc có thấy thú vị không? Ta chẳng thèm quản thiên hạ nhìn ta thế nào, ta chỉ cần trượng phu, hai nhi tử, một nữ nhi đối xử tốt với ta là được rồi ...”Phùng Anh á khẩu, không nói được câu nào, vì Tiền Đa Đa nói đều đúng cả.Nhìn về phía trượng phu, Vân Chiêu hoan hỉ đứng dậy reo hò:” Nồi tinh dầu đầu tiên của lão tử thành công rồi, thành công rồi.”Có tinh dầu rồi thì làm gì?Đương nhiên là xoa lên người.Con không ở bên cạnh, mẹ không ở bên cạnh, ngay cả Vân Xuân, Vân Hoa làm Vân Chiêu đau đầu nhất cũng không ở bên cạnh, chỉ còn lại Hà Thường Thị phong quang về quê ở bên hầu hạ, tất nhiên có thể phóng túng một chuyến.Lão bà tử rất biết ý, thấy hoàng đế và hai vị hoàng hậu đều nóng lòng muốn xoa đầu, sau đó xông hơi, liền kiếm cớ ra ngoài, không về nữa.Tiền Đa Đa không biết làm, Phùng Anh càng chẳng hiểu, đành do Vân Chiêu đích thân ra tay, sau đó hai lão bà giúp y xoa dầu xoa bóp.Tinh dầu mát lạnh xoa lên thân thể nóng rực, mau chóng xảy ra chuyện, nhất là khi mà cả ba đều trở nên thơm phưng phức thì phiền toái lớn.Thiếu chút nữa bị chết ngộp trong phòng xông hơi.Đến khi Vân Chiêu được hai lão bà dìu tới ao nước, mới nhớ ra, rất nhiều tinh dầu hoa còn có tác dụng