Tống Tư Lâm bị ức hiếp nhưng không phản bác, lười đôi co với tên nhóc bị tình yêu mờ mắt.
"Được rồi, không đôi co với em."
Lưu Quân Hạo nhún vai.
"Anh cũng đôi co lại em chắc."
Tống Tư Lâm phồng má, hậm hực nhìn Nghiêm Tư Nhuệ: "Tư Nhuệ, cậu xem Quân Hạo kìa."
Nghiêm Tư Nhuệ cười khổ, nhớ lại lúc trước ở cạnh nhau thì anh cũng phải đi hoà giải lúc Quân Hạo và Tư Lâm cãi nhau như thế này.
Anh vỗ nhẹ vào đùi của Lưu Quân Hạo.
"Em đừng chọc Tư Lâm, chúng ta đến để nhờ cậu ấy giúp đỡ đó." Nghiêm Tư Nhuệ nhắc nhở.
"Hai người cần giúp gì vậy?"
Lưu Quân Hạo nghiêm túc hơn, cậu ngồi thẳng dậy bàn chuyện chính "Em muốn gửi Lạc Lạc cho anh và Phong Phong chăm sóc vài tháng."
"...." Tống Tư Lâm đang loading~
Chưa tiêu hoá hết vấn đề, lại tiếp thu thêm.
"Em và Tư Nhuệ ngày mai sẽ vào đoàn, không có thời gian chăm sóc Lạc Lạc." Lưu Quân Hạo tiếp tục nói "Ngoài anh và Phong Phong ra, em thật sự không tìm được người thích hợp hơn."
"Hai người đây là huề rồi hả? So với tưởng tượng khác xa quá, còn hợp tác chung?" Tống Tư Lâm thập phần khó tin, nghe qua như đùa.
Nghiêm Tư Nhuệ cúi đầu ngượng ngùng, nhìn lại những việc đã qua.
Nếu hiện tại, nói anh và Quân Hạo đã hoà thuận như chưa có chuyện gì xảy ra thì thật sự khó mà chấp nhận được.
"Không phải huề, bọn em chỉ tạm gác lại ân oán để hoàn thành tác phẩm lần này thôi."
Lưu Quân Hạo dõng dạc nói.
Cậu một nửa cố ý nói lời khó nghe, nửa lại là muốn trả lời thay cho anh, không muốn anh khó xử.
Tống Tư Lâm nghe xong cũng cười lấy lệ.
Lưu Quân Hạo, đứa nhóc này lớn lên với anh không phải ngày một ngày hai.
Anh còn lạ gì cái nết của nhóc? Để anh xem xem, nhóc là muốn tạm gác lại mọi chuyện để đóng phim hay là thực chất là lấy cớ đóng phim để ở gần Tư Nhuệ.
"Khoan đã, em nói em gửi đứa bé cho anh và Hạ Nhi chăm sóc á?" Tống Tư Lâm cuối cùng cùng nắm bắt đúng trọng điểm.
"Lạc Lạc rất ngoan, bảo đảm sẽ không gây ra rắc rối cho hai người đâu." Nghiêm Tư Nhuệ ở cạnh, im lặng nãy giờ cuối cùng cũng tiếp lời.
"Đó không phải là điều cần lo, hai đứa nghỉ việc này Phong Phong có đồng ý sao?" Tống Tư Lâm ôm trán, anh ngẩng đầu nhìn hai người đối diện "Phong Phong vẫn còn đang giận, em lại mang con trai đến để nhờ chăm sóc e là thương lượng còn không thể thì đừng nghĩ đến việc đồng ý."
Lưu Quân Hạo kéo Nghiêm Tư Nhuệ sang bên.
"Cho nên, em mới bàn trước với anh đó."
"Nói dễ nghe ha, anh lo thân anh còn chưa xong thì em nghĩ anh có tiếng nói