"Con thì biết cái gì?" Thái hoàng Thái hậu giận tím mặt, quát tháo Khương Hiến nói, "Hoàng Thượng vừa lớn lên, không phải Phương thị câu dẫn nó, nó có thể phạm phải tội lớn ngập trời này sao?" Rồi lại giận chó đánh mèo Tào Thái hậu, "Ta đã sớm nhắc nhở qua cho bà ta, để bà ta an bài cung nữ bên nhân sự đi phục thị Hoàng Thượng, nhưng bà ta ngược lại thì tốt, sợ Hoàng Thượng sinh hạ thứ trưởng tử, triều thần buộc bà còn chính cho Hoàng Thượng, toàn bộ làm như không nghe thấy, kéo cho tới bây giờ.
Giờ thì tốt rồi, Phương thị kia làm ra chuyện xấu như vậy, nếu truyền ra ngoài, Hoàng Thượng còn có mặt mũi gì gặp mặt quần thần, mặt mũi nào đối với Ngự Sử.
Lúc đó trên sử sách sẽ viết về Hoàng thượng như thế nào.."
Khương Hiến nghe được đau đầu, thật vất vả tìm một cơ hội cắt đứt mạch nghĩ của Thái hoàng Thái hậu, nói: "Ngoại tổ mẫu, người tạm thời bớt giận, cẩn thận tức giận quá ảnh hưởng tới thân thể.
Chuyện này, vẫn nêb để Thái hậu nương nương đến xử trí đi ạ? Dù sao không phải chuyện tốt gì, chỉ cần một nửa câu truyền ra ngoài, thể diện của Hoàng Thượng coi như xong!"
Thái hoàng Thái hậu cũng biết loại sự tình này không thể khẩn trương, bất quá là kinh ngạc, trong lúc nhất thời không có cách nào ngăn chặn lửa giận trong lòng.
Ngoại tôn nữ khuyên vài câu, bà dần dần tỉnh táo lại, ngồi xuống gần cửa sổ nhấp một ngụm trà, lúc này mới gọi Lưu Tiểu Mãn tiến đến, nói: "Nói ta có chuyện gấp, để Tào thị lập tức đến chỗ ta một chuyến."
Lưu Tiểu Mãn khóe mắt cũng không nhìn Khương Hiến một chút, xoay người khom người đáp "Vâng", lui xuống.
Khương Hiến bận bịu nhỏ giọng nhắc nhở Thái hoàng Thái hậu, nói: "Nếu Thái hậu nương nương hỏi chúng ta sao biết được.."
Chuyện này quyết không thể để Khương gia liên lụy.
Thái hoàng Thái hậu nhắm hai mắt lại, lấy xuống vòng hạt gỗ trầm hương trên cổ tay, lấy một viên rồi lại một viên vân vê, ung dung chậm rãi nói: "Việc nhỏ này ta tự có tính toán.
Ngược lại là ở bên ngoài đó, con cũng đừng lọt chân ngựa.
Nhất là Bạch Tố, cũng không được nói."
Khương Hiến đương nhiên cũng sẽ không đem Bạch Tố dính dáng vào chuyện này.
Nàng liền đồng ý, nói: "Con bồi người ngồi một lúc! Chờ Thái hậu nương nương tới con lại đi."
Thái hoàng Thái hậu thở dài, khóe mắt liền ươn ướt, thấp giọng dông dài nói: "Sao lại có thể như vậy? Hoàng Thượng sao lại có thể hồ đồ như thế? Khi còn bé đến lớn lên đều tốt, ai nhìn cũng muốn ôm ôm một cái, hiện tại sao lại biến thành dạng này? Nó có việc gì không thể nói với ta sao! Ta chính là không thể đáp ứng nó, cũng sẽ đến Tào thị đi nói một chút..
Cũng trách ta, ngày bình thường quản nó rất ít, để nó biến thành cái dạng này..
Lần này bất luận Tào thị nói gì ta đều muốn cho Hoàng Thượng tuyển sau.
Nếu bà ta không đáp ứng, ta liền đi cùng giản vương thương lượng.."
Khương Hiến kinh ngạc một thân mồ hôi lạnh.
Sau lại cảm thấy dạng này cũng tốt.
Chính là cái gì cũng không biết, ngoại tổ mẫu mới có thể làm đến vậy.
Chỉ cần Tào thị không đi theo ồn ào là được rồi.
Lúc trước thời điểm nàng làm quận chúa rất chán ghét Tào Thái hậu, lúc làm hoàng hậu rất đồng tình Tào Thái hậu, đợi nàng làm nhiếp chính Thái hậu, liền bắt đầu thưởng thức đến Tào Thái hậu.
Nếu cùng nàng so sánh, Tào Thái hậu xuất thân thấp hèn, nhà mẹ đẻ huynh đệ kia tỷ muội không chỉ không giúp được bà cái gì, không kéo chân bà cũng đã cám ơn trời đất, bà ta hết lần này tới lần khác cho tất đường lam lũ đi cùng đầu nói tới.
Khỏi cần phải nói, lúc Tào Thái hậu vừa mới bắt đầu chỉ là muốn vì ấu tử giữ vững mảnh giang sơn này mới nghĩ buông rèm chấp chính, nội các lục bộ thần tử không một người ủng hộ, vạch tội tập tử giống tuyết rơi bay, nàng từng cái từng cái triệu kiến, từng cái từng cái trấn an, cuối cùng nhất Kim Loan điện long ỷ phía sau tăng thêm đạo rèm châu.
Cứ thế đến lúc Khương Hiến, triều thần giống như thành thói quen Thái hậu nhiếp chính, không có gì phản đối nàng liền làm buông rèm chấp chính Thái hậu.
Khương Hiến nghĩ đến bá phụ nhà mình đánh giá Tào Thái hậu "Hoàng Thượng lại vì Tào Thái hậu nghĩ lại lập ấu chủ mà hận Tào Thái hậu, Tào Thái hậu sẽ không vì Hoàng Thượng mà để Phương thị sinh nhi tử làm hoàng tử mà hận Hoàng Thượng".
Đây cũng là nàng cùng Thái hoàng Thái hậu so ra vẫn kém.
Còn việc Thái hoàng Thái hậu triệu kiến, Tào Thái hậu mãi cho tới buổi chiều mới đến.
Lúc này Thái hoàng Thái hậu tâm tình đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Nàng cùng Tào Thái hậu đóng cửa nói hơn nửa canh giờ.
Thời điểm Tào Thái hậu đi tới thần sắc bình tĩnh, không có bất kỳ cái gì khác biệt, thậm chí trên mặt trang dung đều sạch sành sanh, không một tia lộn xộn.
Gặp được Khương Hiến khi chuẩn bị bưng quả, còn thuận miệng khen Khương Hiến hôm nay mặc váy: "Phía trên này dùng