Ánh mắt Mạnh Từ Lan và Mạnh Tử Quân đồng thời dừng lại trên người cô, ngay cả chuyện Hàm Hinh vừa nghe thấy, nói muốn chọn quần áo cho đứa bé, e là họ cũng quên rồi.
“Các người, đều đang nhìn tôi sao?”
Cuối cùng vẫn là Hàm Hinh không nhịn được, khẽ nói một tiếng, phá vỡ bầu không khí.
Cô có chút hối hận vì đến đây, vốn không nên gặp mặt, nhưng mà, không nghĩ tới vẫn gặp phải.
Ánh mắt Mạnh Từ Lan ít nhiều có chút kinh ngạc và mới mẻ, lần trước gặp mặt, vội vội vàng vàng đến không kịp trở tay, rất nhiều chuyện bị phá vỡ, nhưng mà có chút chuyện không phải như thật sự nhìn thấy.
“Bà Mộ, một mình bà đến đây sao?”
Mạnh Từ Lan tò mò hỏi.
Đọc truyện tại đây.
“Không, tôi tới cùng bạn, họ đang chọn quần áo, tôi tùy tiện đến xem một chút.”
Lòng bàn tay thấm ra chút mồ hôi, cô đang căng thẳng.
Lúc này, nhân viên phục vụ vừa đi chọn quần áo có tai thỏ cho Hàm Hinh đi tới.
Thấy Hàm Hinh đang thương lượng với mấy khách hàng khác, đại khái là đoán Hàm Hinh chưa quyết định được, bèn cười nói: “Thưa cô, cô yên tâm, bạn cô nhất định sẽ thích, quần áo chỗ chúng tôi chất lượng và độ thoải mái đều rất phù hợp với trẻ nhỏ, dùng chất bông nhập khẩu, cô không cần lo lắng.”
Trong lòng Hàm Hinh lập tức thở phào, may mắn có tầm nhìn, nói là tặng người khác.
Khóe mắt khẽ liếc nhìn hai người khác, quả nhiên, họ đều nhìn lẫn nhau, rõ ràng là đã hiểu rõ trong lòng.
“Vậy thì tốt, gói hết lại cho tôi đi.”
Hàm Hinh không muốn ở lại lâu, lập tức rời đi chỗ này là tốt nhất.
“A, bà Mộ, có thể ở lại nói chuyện một chút không?”
Mạnh Tử Quân đột nhiên giữ tay Hàm Hinh lại, cười thân thiết, như hai người đã quen biết từ lâu.
Hàm Hinh nhìn cô ta cười vô hại, tìm không ra lý do cự tuyệt, bây giờ chỉ hi vọng đám Tiểu Nhu mau tới.
“Cô nói đi.” Cô gật đầu đồng ý.
Mạnh Tử Quân lúc này kéo tay Mạnh Từ Lan, đi tới.
“Bà Mộ, em gái tôi bản tính ngây thơ, không phải người tâm cơ lòng dạ sâu xa, nhìn thấy người đàn ông tư thái bất phàm như Tổng giám đốc Mộ, cô nhóc này khó tránh khỏi thầm thương trộm nhớ, nghe nó nói đêm đó Tổng giám đốc Mộ uống say, nó chỉ là có lòng tốt đỡ anh ấy đi nghỉ ngơi, không làm chuyện gì vượt quy củ, hơn nữa, Tổng giám đốc Mộ lúc đầu cũng nói với em gái tôi anh ấy không có bạn gái, cô nhóc này nghe thấy đương nhiên lá gan cũng lớn lên, nhưng mà, không hề nghĩ tới Tổng giám đốc Mộ lại thích đùa như vậy, bản thân đã kết hôn cũng không nói rõ, để con gái thích vô ích, hi vọng bà Mộ có thể bỏ qua chuyện đêm đó, em gái tôi cũng đã chịu kinh sợ, nó còn nhỏ, không nên dây vào những chuyện thế này mới đúng.”
Nói xong, lộ ra ánh mắt lo lắng sầu muộn nhìn Hàm Hinh.
Thực ra, nếu nói chuyện này hỏi ý kiến Hàm Hinh, Hàm Hinh ngược lại có chút không dám.
Bà Mộ như cô, cũng chỉ là trên danh nghĩa, cô có thể có quyền gì?
Lại dám làm ra chuyện quá đáng gì?
Nếu hôm đó Mộ Dịch Kỳ và Mạnh Từ Lan thật sự làm chuyện gì vượt quy củ, cô lại có thể thế nào?
Nhìn dáng vẻ sợ sệt của Mạnh Tử Quân và Mạnh Từ Lan, chẳng lẽ đều cho rằng bà Mộ cô rất uy phong?
Cô và Mộ Dịch Kỳ đến bây giờ vẫn là giấu chuyện kết hôn, ngoại trừ những người bên cạnh, những người khác đều như trong sương mù, căn bản không rõ ràng.
Mạnh Tử Quân lúc này lại nói: “Bà Mộ, có một chuyện tôi có thể hỏi không?”
“Nói đi.”
Mạnh Tử Quân là người phụ nữ tóc ngắn màu xám đen, không giống với dáng vẻ thiếu nữ của Mạnh Từ Lan, cô ta lại rõ ràng vô cùng thành thục quả quyết.
Nhìn trang phục quý cô công sở trên người cô ta, cô ta là người phụ nữ thuộc về công việc.
Cô ta nhìn Hàm Hinh, khẽ híp mắt lại: “Từ sau đêm đó, chúng tôi cũng kỳ quái, tại sao mọi người đều không biết chuyện Tổng giám đốc Mộ đã kết hôn chứ? Càng kinh ngạc anh ấy đột nhiên lại có một người vợ, nếu không phải Tổng giám đốc Mộ có ý giấu diếm, em gái tôi cũng sẽ không ngu ngốc yêu nhầm, mặc dù nói Tổng giám đốc Mộ quả thực là nhân tài, nhân trung long phượng, nhưng Mạnh thị chúng tôi