Khi bước ra cửa ban công, cả bờ vai Hàm Hinh đều suy sụp.
Không có biểu cảm dư thừa nào, dường như, vừa rồi, giống như chưa phát sinh chuyện gì cả.
Từ Du vốn đang đứng ở cửa, khi thấy người ra ngoài, vội vàng tiến đến đỡ: "Phu nhân, cô không sao chứ?"
Trước đó khi hai người bước vào không khí rất căng thẳng, sau đó cửa đóng lại, không ai biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Từng thấy dáng vẻ Tổng Giám đốc của mình vài lần nổi giận, sẽ không đánh người, huống chi đó còn là người phụ nữ của anh, nhưng những cái khác......
Vốn dùng ánh mắt lo lắng nhìn về phía Hàm Hinh, song khi thấy dấu vết mờ ám lưu lại trên cổ, người trẻ tuổi ho khan vài tiếng.
"Tôi không sao, " Hàm Hinh khẽ cong môi mỉm cười, nháy nháy mắt với Từ Du, trong mắt, thấp thoáng có chút dấu vết khô lại.
Đã nhìn thấy cả dấu vết trên cổ, Từ Du còn có thể nói gì được?
"Tôi biết, phu nhân, vậy tôi đi làm việc trước."
Cập nhật sớm nhất tại.
"Khoan đã."
Hàm Hinh lập tức gọi anh ta lại, cô mím môi, trong ánh mắt, như đang đấu tranh một phen.
Từ Du không hiểu được, vì thế liền hỏi: "Phu nhân còn có việc sao? Người cứ nói."
Nhẹ nhàng hít vào một hơi, Hàm Hinh cười tự giễu, khoanh tay trước ngực: "Là thế này, vừa rồi, Mộ Dịch Kỳ nói, bảo tôi đến phòng thị trường trước cho quen với tình hình, sau này mới nhận chức vụ thư ký, nếu không trong công ty, sẽ có rất nhiều nghị luận về tôi."
Anh ấy nói thế sao, Từ Du lập tức đưa ra nghi ngờ: "Không phải chứ, đây là ý của ông cụ......"
"Còn có, chuyện này đừng nói cho ông nội."
Lông mày Từ Du càng nhăn chặt lại.
"Vì sao vậy phu nhân?"
"Không vì sao cả, thư ký Từ, nhờ anh đấy."
Nói xong, Hàm Hinh cầm lấy vài thứ vừa mới lấy ra để trên bàn, giữ lại trong tay: "Chờ đến khi anh ấy cảm thấy tôi có thể ngồi trên vị trí này, tôi lại quay về, trong khoảng thời gian này, đừng nói cho ông nội, đây là chuyện giữa tôi với Mộ Dịch Kỳ, đừng làm cho một ông lão đã tám mươi tuổi còn phải lo lắng chuyện này."
Khi đi khỏi, cả người Từ Du đều mờ mịt mất phương hướng.
Phòng thị trường.
Khi đến phòng thì trường, tình hình bên này rất mới mẻ, thật sự rõ ràng đối lập như bầu trời và mặt đất vậy.
Phòng thì trường là bộ phận bận rộn nhất trong cả