Edit: Small
Vì sao mấy tháng trước bà đã bị theo dõi?
Chẳng lẽ mấy tháng trước đã bày mưu? Giấu diếm lâu như vậy, là bà quá coi thường Tống Tinh Thần.
"Mẹ, làm sao bây giờ? Mẹ vẫn nói một câu đi." Tống Tinh Nguyệt vô cùng nôn nóng.
Việc đã đến nước này, ngay cả theo dõi cũng có, sắc mặt Dương Như như sơn trắng, lòng như tro tàn. Không còn cách nào khác, kế sách hiện giờ, bà chỉ có thể bảo vệ Tống Tinh Nguyệt đến cuối cùng.
Bà sẽ không để Tinh Nguyệt đi theo sau bà mang cái danh ô nhục, Tinh Nguyệt là đứa con gái bà thương yêu nhất. Tiếng xấu của bà đã rõ ràng, thanh danh bê bối cũng không sao, Tinh Nguyệt nên có tương lai tốt đẹp hơn.
Tống Húc thấy đoạn ghi hình xe chấn của hai người, giận đỏ mắt, xông đến trước mặt Tống Tinh Nguyệt và Dương Như, giơ tay tát lên mặt Dương Như, chát ~ lại một cái tát.
Dương Như bị đánh quá mạnh tay, Tống Tinh Nguyệt thậm chí cũng không đỡ kịp lấy, chỉ có thể nhìn Dương Như bị đánh ngã trên đất.
Tống Tinh Nguyệt bị dáng vẻ hung ác tàn nhẫn của hắn dọa sợ: "Ba, mẹ biết sai rồi, và đừng đánh mẹ."
"Câm miệng, tiểu tạp chủng, mày không xứng gọi tao là ba. Từ hôm nay trở đi, mày cùng mẹ của mày cút khỏi Tống gia cho tao, mày không xứng mang họ Tống."
Tống Tinh Nguyệt vội đến khóc, nói: "Ba, sao ba có thể đuổi con đi, con mới là con gái của ba."
"Mày còn muốn tao mắc ói hả? Tao nói mày cút, nghe không hiểu?"
Tống Tinh Nguyệt há mồm, còn muốn nói cái gì, lại bị dáng vẻ Tống Húc hung ác dọa.
Người ba đã thương yêu cô nâng trong lòng bàn tay, cho cô vô số châu báu xa xỉ, vậy mà trở nên hung ác xa lạ như thế. Trước mặt mọi người mắng cô, còn tuyên bố muốn đuổi cô ra khỏi Tống gia......
Thiên đường và địa ngục là hai thái cực đối nhau, làm Tống Tinh Nguyệt một chút cũng không tiếp nhận được, oa ~ khóc thành tiếng.
Dương Như từ trên đất đứng lên, vỗ nhẹ sau lưng Tống Tinh Nguyệt, dỗ dành nói: "Đừng khóc, mẹ vẫn ở đây."
Tống Húc còn muốn động tay, ông nội Tống nổi giận nói: "Dừng tay, anh còn ngại chưa đủ mất mặt phải không? Đứng sang một bên cho tôi."
Nói xong, tầm mắt còn dư hung hăng liếc nhìn Tinh Thần một cái.
Tinh Thần truyền ra ở trước công chúng, ông nội Tống cực kỳ tức giận.
Có lẽ, về ông nội sau sẽ không nâng đỡ, cũng sẽ không đối đãi cô như cháu gái. Nhưng mà, lại có sao?
Từ lúc ông nội nghi ngờ, cô từ trước đến nay ông nội luôn có khoảng cách với cô, không bỏ đi khoảng cách đó.
Tinh Thần là một người keo kiệt, nếu đã mang thù thì sẽ ghi hận cả đời.
Nếu dám công khai, hậu quả cô có thể gánh được.
Ngón tay gõ bàn phím, hình chiếu tiếp tục phát. Bên trong xe, Dương Như cùng Kim Hoa Thanh đã sửa sang lại quần áo, ôm nhau.
Sau khi kết thúc nụ hôn sâu, Kim Hoa Thanh hỏi Dương Như: "Lão già bên đó sao rồi?"
"Yên tâm, đã nói với Lê Khuê, hắn phụ trách xuống tay, nhưng lão già đó sẽ không thể nào lập di chúc."
Tê ~
Dưới bục lập tức truyền ra những tiếng bàn luận sôi nổi, vì nội dung theo dõi thật sự quá bùng nổ, khiến mọi người đột ngột không kịp chuẩn bị.
Sau xe ~ chấn xong, hai người vậy mà cùng nhau tính gϊếŧ lão gia tử.
Trời ơi!
Dương Như không chỉ đạo đức bại hoại, còn thêm tàn nhẫn độc ác, tàn nhẫn đến tột cùng.
Không có lão gia tử thì tập đoàn Tống Thị sẽ không phát triển lớn như vậy, trở thành xí nghiệp dẫn đầu thành phố S , ấy vậy bà ta còn muốn tìm cách gϊếŧ lão gia tử!
Kim Hoa Thanh ôm bà, hôn mạnh lên mặt bà một cái: "Tống Húc là ứng cử viên đầu tiên dễ dàng trở thành người thừa kế nhất, bên luật sư cũng cần chuẩn bị, phải nhanh chóng động thủ mới được."
"Lê Khuê nói gần đây luôn không có cơ hội xuống tay."
"Vì sao?"
"Lão bất tử cả ngày đều ở bên ngoài, cơm chiều cũng không về ăn, đi về lập tức về phòng nghỉ ngơi, không có cơ hội xuống tay."
"Em gây áp lực cho Lê Khuê đi, không thể lại kéo dài nữa."
"Được."
Vì để Tống Húc đoạt được tập đoàn Tống Thị, hai người âm mưu sát hại lão gia tử! Còn thu mua quản gia phục vụ lão gia tử hơn hai mươi năm.
Trời ạ, quá tàn nhẫn.
Ông nội Tống tức giận mặt mũi trắng bệch, ánh mắt sắc bén tàn nhẫn trừng Dương Như.
"Lần trước em nói với anh, Tống Tinh Thần có quyền thừa kế?"
"Đúng vậy, lão già kia từng đề cập qua với Lê Khuê, Tống Tinh Thần và Tống Húc mỗi người một nửa cổ phần, ông ta sẽ để lại một nửa cổ phần cho cô ta."
"Vậy sao em không chỉnh chết