Edit: Mều
Beta: Thiên Sơn Đồng Lão
Hồ Lư Thủy dùng để chỉ người Hồ ở khu Lư Thủy.
Người Hồ Lư Thủy dũng mãnh thiện chiến, đàn ông tập võ từ nhỏ, tính cách toàn bộ tộc nhân Hồ Lư Thủy đều khá kiêu căng khó thuần, là một chi lớn của người Hồ.
Bởi vì họ có vẻ ngoài bắt mắt với mái tóc xoăn màu nâu, mắt xanh biếc nên rất dễ dàng phân biệt.
Bắc Ngụy tiêu diệt nước Lương, phần lớn là do người Hồ Lư Thủy tạo thành.
Hạ Mục Lan nói những lời này đương nhiên không phải khoác lác.
Hoa Mộc Lan sống ở năm đầu Thần Gia (428 CN) nhận được lệnh chiêu binh của Thác Bạt Đảo, năm đó Thác Bạt Đảo điểm binh với số lượng lớn để chuẩn bị cho cuộc chiến Nhu Nhiên năm thứ hai.
Nhu Nhiên chủ yếu là người Tiên Ti, Cao Xa, Hung Nô và Đột Quyết – rất nhiều dân tộc và bộ lạc cùng tạo thành nước Hãn, mấy vị quân chủ đời trước của Đại Ngụy luôn lựa chọn chính sách phòng thủ bị động với Nhu Nhiên phương Bắc, dựng thành cao chống đỡ sự công kích của Nhu Nhiên.
Đến sau khi Ngụy Đế Thác Bạt Đảo đăng cơ, quốc sách bắt đầu biến thủ thành công, lấy chủ động tiến công thay cho bị động phòng thủ.
Thần Gia năm thứ hai (năm 429), Thác Bạt Đảo vừa tròn hai mươi hai tuổi dẫn quân Ngụy tập kích Nhu Nhiên, Đại hãn Nhu Nhiên đích thân thống lĩnh đại quân nghênh chiến, vây Thác Bạt Đảo hơn năm mươi vòng nhưng vì Thác Bạt Đảo anh dũng chiến đấu, cổ vũ mạnh mẽ cho tinh thần quân Ngụy, sau đó được binh lính xung quanh liều mạng giải vây, Thác Bạt Đảo lại tự tay bắn chết đại tướng Vu Trắc Cân chỉ huy Nhu Nhiên năm đó, khiến quân Nhu Nhiên kinh hãi bỏ chạy.
Năm đó, Hoa Mộc Lan ở Hữu quân cũng bộc lộ tài năng trong trận chiến này, từ kỵ binh tầm thường bắt đầu thăng quan từng bước.
Trận đại thắng vào năm thứ hai Thần Gia này khiến Nhu Nhiên thiệt hại nghiêm trọng, các bộ tộc vốn bị Nhu Nhiên đánh chiếm cũng thừa cơ khởi nghĩa, khiến chính quyền Nhu Nhiên rơi vào khốn cảnh gọng kìm, thực lực vô cùng suy yếu, điều này làm Khả hãn Uất Cửu Lư Đại Đàn buồn bực thành bệnh, ốm chết vào tháng bảy năm đó.
Thác Bạt Đảo thấy Khả hãn Nhu Nhiên đã chết bèn nghe theo ý kiến thừa thắng xông lên của mưu sĩ người Hán, dẫn khoảng mấy vạn kỵ sĩ tiếp tục chinh phạt, đánh chiếm tất cả những khu vực của các bộ tộc vốn nằm dưới sự thống trị của Nhu Nhiên.
Năm đó, bộ tộc Cao Xa am hiểu chăn nuôi, năng chinh thiện chiến bị đánh tơi bời, toàn bộ các tộc nhân đều quy thuận, Vương đình của bộ tộc Cao Xa bị phá, Ngụy Đế thống nhất toàn bộ Cao Xa, mấy trăm ngàn người Cao Xa quy thuận Đại Ngụy, chuyển đến vùng Mạc Nam chăn nuôi ngựa cho Đại Ngụy.
Sau đó Hoa Mộc Lan tòng quân hơn mười năm, chỉ cần trong quân không có đại chiến, bọn họ sẽ đóng giữ Lục Trấn, chống lại một số người Nhu Nhiên không hết lòng tham thỉnh thoảng cướp bóc sát biên giới, mà Hoàng đế chỉ cần bắt đầu chiêu binh, quân lính bọn họ phải thay phiên hộ giá theo Hoàng đế đánh Đông dẹp Tây.
Vì binh sĩ ở chỗ Hoa Mộc Lan phần lớn là người Tiên Ti, lấy kỵ binh cơ động làm chủ nên mười hai năm đó bất kể là chiến đấu với nước Hạ hay thảo phạt Bắc Yên, Bắc Lương, Hoa Mộc Lan vẫn không ngừng nghỉ một lúc nào, quân công tăng đều đều, từ một binh sĩ nho nhỏ không có phẩm cấp nhảy lên thành Uy vũ Tướng quân hàng Ngũ phẩm.
Kéo dài hơn năm năm, Thác Bạt Đảo cuối cùng đã thống nhất lưu vực Hoàng Hà, thật sự trở thành bá chủ phương Bắc, y nghe theo Tư đồ Thôi Hạo chờ kiến nghị của quan viên người Hán, cấm toàn bộ Hồ tộc gọi y là “Đại khả hãn” mà đổi thành “Thiên tử”, lấy “Ngụy” làm dòng chính, thống lĩnh chư tộc.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đây Mộc Lan tham gia “Khả hãn đang điểm binh”, nhưng sau này thành “Khải hoàn chầu Thiên tử, Thiên tử giữa minh đường”.
Bắt đầu từ lúc này, những trận đánh ác liệt dần ít đi, chi phí quân sự khổng lồ và binh sĩ trong quân quá nhiều, ruộng cày hoang phế là vấn nạn lớn nhất của Đại Ngụy, trọng thần trong triều đua nhau liên danh bẩm tấu lên, nhắc nhở Ngụy đế nếu cứ giữ lại nhiều quân đội Đại Ngụy như vậy sẽ cách ngày tàn không xa, nhất định phải tiến hành lui quân để canh tác.
Cho nên mấy năm nay, Thiên tử luận công ban thưởng, xuất ngũ về quê, Hoa Mộc Lan nhân cơ hội đưa ra yêu cầu cởi giáp về vườn, trải qua một phen khá trắc trở, cuối cùng về tới quê hương.
Mặc dù chỉ mấy câu nói đơn giản, xem có vẻ vô cùng bình thường nhưng cuộc sống tòng quân mười hai năm của Hoa Mộc Lan tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Thác Bạt Đảo là một vị hoàng đế năng chinh thiện chiến, Hoa Mộc Lan tòng quân trong suốt mười hai năm, binh lính y sử dụng đủ để vượt qua sức tưởng tượng của nhiều người.
Bất kể là người Đột Quyết, Hung Nô, Hồ Lư Thủy, Cao Xa, Tiên Ti hay người Hán, Hoa Mộc Lan đều đã từng “đánh” rồi.
“Uy vũ Tướng quân” Hoa Mộc Lan tuy là người khiêm tốn nhưng tên tuổi trong quân địch lại vô cùng vang dội.
Hiệp khách dám trộm đồ của Hoa Mộc Lan bởi vì bây giờ Hoa Mộc Lan không có thiên tướng cũng không có thị vệ, ăn cắp không được thì cùng lắm nghĩ biện pháp chạy trốn là xong chứ không dám đấu chính diện.
Nhưng xưa nay chưa từng nghe nói có hiệp khách là người Hồ Lư Thủy.
Hồ Lư Thủy ở tại vùng Hạnh Thành của biên giới Đại Ngụy, vì anh dũng thiện chiến nên đại đa số đều lấy nghề tương tự như đám lính đánh thuê làm kế sinh nhai, đã nghe giết người bịt đầu mối nhưng chưa từng nghe tới cửa trộm đồ.
Huống hồ Hạnh Thành cách Ngu Thành một quãng đường rất xa, ngàn dặm xa xôi chạy đến đây trộm đồ của cô, thật khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Hoa Mộc Lan báo tên mình ra, mấy hiệp khách phía sau đều lấy làm kinh hãi.
Bọn họ nghe không hiểu tiếng Tiên Ti nhưng phát âm “Hoa Mộc Lan” này bọn họ vẫn hiểu được.
Vẻ mặt những người đi theo thủ lĩnh người Hồ Lư Thủy cũng thế, dường như rất kinh ngạc vì nam nhân Tiên Ti trước mặt chính là Hoa Mộc Lan.
Cùng lúc Hạ Mục Lan thừa nhận thân phận của mình, thanh niên tóc xoăn kia cầm loan đao nhảy lại đây, không nói hai lời bắt đầu công kích cô đang đứng ở cửa.
Keng keng keng keng keng!
Trong nháy mắt, tia lửa bắn ra chiếu sáng lên khuôn mặt hai người.
Trong khoảng thời gian cực ngắn, Hạ Mục Lan và thanh niên tóc xoăn đã đấu tay đôi vô số lần.
Mỗi khi binh khí hai người chạm nhau, tia lửa từ binh khí lóe ra làm những người khác vô cùng căng thẳng, giống như tia lửa kia có thể đốt lên trên người bọn họ vậy.
Loảng xoảng loảng xoảng!
Loan đao là đao pháp mà người Hồ Lư Thủy am hiểu nhất, động tác vừa mềm mại vừa nhanh nhảu khiến người khác sợ hãi.
Thanh niên tóc xoăn cho dù trong lúc giao thủ cũng không kêu một tiếng, Hạ Mục Lan vô cùng phản cảm đối với loại người vào phòng trộm cắp không được lại chuyển sang ăn cướp trắng trợn thế này nên cô ra tay sẽ không lưu tình, dùng sức đẩy đoản đao về phía trước, đoản đao của Hoa Mộc Lan đã đâm nứt vũ khí của tên người Hồ, cuối cùng “xoảng” một tiếng, sau đó nát vụn.
Vốn định dùng đao pháp nhạy bén ép Hạ Mục Lan lui về phía sau, thanh niên tóc xoăn đột nhiên đụng phải đòn đánh nghiêm trọng này của cô làm cho vũ khí vỡ vụn, trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng lại, nghiến răng nghiến lợi