Môi Anh Đào

CHƯƠNG 5A


trước sau

CHƯƠNG 5A: TỐI NAY CẬU NHẤT ĐỊNH BỊ THU PHỤC

Tần Thăng trái lo phải nghĩ, cũng không tưởng tượng được tiểu yêu kinh kia rốt cuộc là ai.

 

Lục Vũ có tiếng không thích nữ sinh, làm sao có người có thể cùng cậu ta nói chuyện vượt quá năm câu, ngoại trừ người lớn.

 

Lâm Viễn Sinh trực tiếp mở miệng: “Cậu sợ là choáng váng rồi. Nếu có thể mách lẻo thành công, cậu hẳn phải gọi là chị dâu.”

 

Vừa dứt lời, phía sau liền có một giọng nói thanh thuý vang lên: “Ai là chị dâu?”

 

Tần Thăng không cần quay đầu cũng biết Trang Nguyệt tới.

 

Trang Nguyệt là nữ thần Tam Trung của không ít người, ôn nhu hào phóng, diện mạo nhã nhặn lịch sự thanh nhã, nói chuyện đều nhẹ nhàng thanh thoát, rất ít khi tức giận, có thể nói tính tình phi thường tốt. Chỉ là không cùng lớp với bọn họ.

 

Cậu ta đoán không sai, Trang Nguyệt cùng một sinh đã đi tới.

 

“Vừa rồi… Các cậu đang nói chính là Lục Vũ có bạn gái sao?” Trang Nguyệt hỏi, trên mặt còn mang theo vẻ tươi cười dịu dàng.

 

Tần Thăng đang muốn nói chuyện, bị Lâm Viễn Sinh ở phía sau chọc chọc một chút.

 

“Cậu nghe nhầm rồi.” Lâm Viễn Sinh mặt không đổi sắc, nói có lệ, “Chúng tớ đang nói về quả táo.”

 

“Phải không? Chắc là vậy.” Ánh mắt Trang Nguyệt loé loé, gật đầu nói, “Sắp tới tiết tự học buổi tối rồi, đêm nay chắc sẽ có giám thị kiểm tra, các cậu nhanh vào đi.”

 

Thanh âm của cô nhẹ nhàng dặn dò.

 

Nhàn thoại nói vài câu, liền xoay người vào trong trường học, dáng người lượn lờ. Nữ sinh bên cạnh cô lẩm bẩm: Tớ nghe bọn họ nói rõ ràng là chị dâu, đúng là gạt người…”

 

Thanh âm của Trang Nguyệt càng lúc càng xa truyền tới, “Không có đâu, chắc cậu nghe nhầm… Bọn họ sẽ không vậy đâu…”

 

Lâm Viễn Sinh thu hồi tầm mắt, tức giận nói, “Cậu có phải ngốc không, cô ấy mơ ước với Vũ Ca đã lâu, chỉ còn chưa nói thẳng, cậu còn không rõ.”

 

Tần Thăng lẩm bẩm nói: “Tớ thật đúng là không biết… May mắn chưa nói gì.”

 

Nếu có chuyện gì, thế nào cũng bị đập một trận.

***

 

Gia Thuỷ Tư Lập cứ hai tuần được nghỉ một lần.

 

Sau khi về trường, Tô Khả Tây mỗi ngày đều phải đối mặt với sách vở, sau hai tuần rốt cuộc đến lúc được nghỉ.

 

Cô lúc nào cũng về nhà cùng Đường Nhân, nhưng hôm nay lại trái lo phải nghĩ, do dự một chút lại từ chối.

 

Đường Nhân nhìn cô, cũng đoán được cô muốn làm gì. “Chú ý an toàn, có gì gọi cho tớ.”

 

Tô Khả Tây bị nhìn thấu, gương mặt hồng hồng, “Được.”

 

Xem cô một bộ dáng tức phụ đáng thương hề hề, Đường Nhân nhịn không được cười, véo mặt cô, “Còn không nhanh mà đi đi, sắp tan trường rồi.”

 

“Làm gì, không biết xấu hổ.” Tô Khả Tây chụp bàn tay cô, “Mặt tớ đều bị cậu véo đến xệ rồi, nhìn xem hai cục thịt này.”

 

Đường Nhân nói: “Cậu là trẻ con phúng phính, đừng đổ lỗi lên người tớ.”

 

“Cậu đi, cậu đi đi đi, rời tầm mắt tớ nhanh.” Tô Khả Tây khó thở.

 

Hai người cãi nhau ầm ĩ ra khỏi cổng trường, bên ngoài đều có người lớn đến đón con, xe tư nhân xếp thành hàng dài trước cổng trường, liếc mắt nhìn cũng không thấy đích.

 

Tài xế thả Tô Khả Tây ở trường Tam Trung. Vừa xuống xe, hơi nóng đều ập thẳng vào mặt, cho dù mặt trời lặn đã lâu, không khí vẫn oi bức.

 

Tam Trung cũng kì quái, cổng chính của trường lại nằm trong con hẻm nhỏ. Nếu không

phải có tên trường, chỉ sợ không ai biết có trường cao trung này, vị trí so với sơ trung đều kém.

 

Một trường cao trung mẫu của tỉnh lại biến thành nơi tụ tập của học sinh dở, trường học đầu tư khu dạy học, xây sân thể dục, sân bóng rổ, cho tiền thưởng cũng không hấp dẫn được mấy học sinh giỏi đến.

 

Trường công lập bọn họ không giống trường tư nhân thời gian nghỉ học được tự mình định, bọn họ tan học muộn, buổi tối còn có tiết tự học.

 

Cô trước kia cũng tới đây với Đường Nhân, cho nên cũng tính quen thuộc. Chỉ là vừa tới cổng trường Tam Trung đã thấy có hai nam sinh huýt sáo xông tới, hút mây nhả khói, cợt nhả, không có ý tốt, “Đến đây tìm anh nào thế? Không bằng đi chơi cùng chúng ta?”

 

Tô Khả Tây trực tiếp làm lơ, đi đến hướng cổng trường. Hai nam sinh thấy cô không để ý tới bọn họ, đem tàn thuốc trong tay hung hăng đạp trên mặt đất, vén tay áo muốn đánh.

 

Tổ Khả Tây không phải chưa từng đánh nhau, lúc sơ trung Đường Nhân chính là hỗn tạp, mặc dù không thể so với cô ấy, hai người đối với cô vẫn dư sức.

 

Tâm tình cô vừa lúc không tốt, dọn dẹp sạch sẽ luôn cũng tốt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện