Thì ra ngay khi Tưởng Thiên Du bị Triệu Toàn đè nửa người ngã ra ngoài thì cô vẫn luôn bám chặt vào tường thấp.
Vừa rồi khi cảnh sát xông lên, Triệu Toàn chỉ lo đẩy cô xuống mà hoàn toàn không chú ý tới việc cô đã hơi xoay người và treo ở nơi đó, lúc này cô ta lại còn ra vẻ đáng thương diễn kịch nữa chứ.
“Mẹ… Mẹ kiếp…!” Đương nhiên là Lục Lê cũng thấy rõ ở đối diện đã xảy ra chuyện gì, anh ta không khỏi mắng một câu, thậm chí giọng nói còn có chút run rẩy.
“Đồng chí cảnh sát, các anh nhất định phải tin tôi, tôi muốn cản cô ấy đừng nhảy nhưng mọi thứ xảy ra quá nhanh, tôi không kịp…”“A!!!”Kèm theo tiếng thét chói tai thảm thiết cắt ngang bầu trời đêm, Tưởng Thiên Du đứng trên tường thấp chợt nhảy lên và đẩy Triệu Toàn đang không hề phòng bị ngã thẳng xuống đất, thuận thế áp chế làm cho cô ta không thể động đậy được.
Trong ánh mắt không thể tin được của cô ta, cô cúi xuống và ghé vào tai người kia: “Hẳn là cô vẫn chưa biết nhỉ? Lần Tào Minh bắt cóc con tin trong bệnh viện với ý đồ kéo Vương Hoằng Phương xuống nước ấy, là tôi hỗ trợ cảnh sát tiến hành bắt giữ.
”Triệu Toàn sửng sốt, chờ đến khi bọn Lục Lê tiến lên kéo cô ta dậy và còng tay thì mới hồi lấy lại tinh thần kêu gào thảm thiết: “Thả tôi ra! Dựa vào cái gì mà bắt tôi?”“Triệu Toàn, vụ án Đinh Thiên Lãng ngã chết, cô có tình nghi rất lớn, bây giờ mời cô phối hợp điều tra với cảnh sát.
”“Cái gì mà Đinh Thiên Lãng, tôi không có giết anh ta! Là Chu Nhã, là Chu Nhã!” Triệu Toàn vẫn chưa từ bỏ ý định, cô ta còn muốn tiếp tục vu oan cho người khác.
Lục Lê nháy mắt với đồng nghiệp bên cạnh, hai người hợp lực đưa Triệu Toàn đang điên cuồng giãy giụa không ngớt xuống sân thượng.
Tưởng Thiên Du thu hồi tầm mắt, một tay đỡ eo hơi đau đớn, khập khễnh đi tới vị trí mà điện thoại rơi xuống vừa rồi.
Cô mở màn hình, phía trên rõ ràng là trạng thái ghi âm, cô xoay người đưa điện thoại cho Kỳ Tử Ngang, cười cười nghiêng đầu: “Mặc dù cảnh sát có lời khai của Tào Minh và vết máu tại hiện trường, thế nhưng có lẽ bản ghi âm cô ta thừa nhận tội ác sẽ thuận tiện cho quá trình thẩm vấn của mọi người hơn đúng không?”“Cảm ơn.
” Kỳ Tử Ngang nhận điện thoại, giống như là giải thích lại giống như đang thông báo: “Triệu Toàn với Tào Minh là họ hàng xa, bệnh của con gái Tào Minh rất nặng, cần ghép tủy xương, đúng lúc Triệu Toàn lại phù hợp với cô bé ấy.
”Anh nói xong thì vô tình nhìn thấy vết trầy xước làm người sợ hãi trên cánh tay mảnh khảnh kia, anh không khỏi nhướng mày: “Cô Chu, lát nữa tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện kiểm tra toàn diện.
”Thật sự là nhớ lại cảnh tượng vừa rồi thì anh lập tức cảm thấy trái tim co rút, gần hai mươi tầng lầu đó, sao cô dám chứ?“… Được…” Tưởng Thiên