001 từng nói cho Nguy Dã về thợ săn.
Hệ thống thức tỉnh ý thức thường trói định với ký chủ đều là cực kỳ ưu tú, mỗi khi có hệ thống như vậy ra đời, Chủ Thần sẽ bắt bọn họ giải trừ trói buộc.
Nếu người làm nhiệm vụ cự tuyệt, Chủ Thần liền sẽ phái thợ săn, đến thế giới nhiệm vụ ám sát ký chủ, bắt lấy hệ thống mới sinh ra ý thức.
001 cùng Nguy Dã từng thảo luận, nếu bị Chủ Thần chú ý sẽ gặp được đủ loại trở ngại, nhưng không nghĩ tới sẽ nhanh như vậy liền gặp được.
Nguy Dã giấu người sau ba lô, đánh giá tên thợ săn kia, thân hình y cao lớn, một thân áo khoác đen, khuôn mặt tuấn mỹ.
Diện mạo rất hợp gu thẩm mỹ của Nguy Dã, nếu như không đánh chết bạn trai tương lai của hắn.
Bên tai tiếng kêu sợ hãi không ngừng, lại không ai dám chạy, đội người kia từng bước từng bước xách theo súng tiến vào.
Bọn họ tùy tiện như là đi dạo ở siêu thị, một cái nam nhân gầy cười hỏi: “Đại ca, hôm nay tâm trạng không tốt? Vừa đến liền giết người.”
Người nọ mắt đen giống như một cái giếng cổ, không hề dao động, ngồi xổm xuống sờ động mạch cổ của thi thể.
Không được đáp lại, Sấu Hầu ngượng ngùng sờ mũi, nói thầm một câu: “Hôm nay đại ca sao nói ít như vậy.”
“Thức thời đem đồ ăn trên người giao ra, nếu không đừng trách viên đạn không nói tình cảm.” Bảy người phân tán ra, bộ dáng ngựa quen đường cũ mà cướp bóc.
Mạt thế tài nguyên khan hiếm, bọn họ này rõ ràng là muốn mạng người.
Người nọ sau khi xác nhận thi thể tử vong, bỗng nhiên mở miệng: “Đừng làm việc dư thừa.”
“Cái gì?” Một cái đạo tặc kinh dị hỏi: “Đại ca anh có ý gì?”
“Ta nói, cái gì cũng đừng làm.” Người nọ mặt không biểu tình nhìn tên kia một cái, tên kia rùng mình, không dám nói gì.
Nguy Dã ngoài ý muốn với thái độ của y, đồng thời trong lòng hơi trầm xuống, nếu nói đám người này hung ác, thì người có thể quản lý bọn họ chỉ càng khó đối phó.
Sắc trời dần tối, đám người này trải thảm trên đất, chuẩn bị ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm.
Tên thợ săn được vị trí thoải mái nhất, gối hai tay nhắm mắt lại.
Người tị nạn ở siêu thị đều súc đến bên kia, hận không thể cách đám người nọ trăm mét, đối phương không làm gì bọn họ, nhưng đối mặt với súng bọn họ vẫn là không dám thở.
Bạn đang đọc tru????ện tại + T????u MT????????Y????????﹒vn +
Sau một lúc lâu, Hà Thiên Thiên muốn đi WC, mặt nghẹn đến đỏ bừng, rốt cuộc nhịn không được năn nỉ người bạn bên cạnh đi cùng cô.
Hai người lặng lẽ đứng dậy, từ phía sau đám người vòng tới cửa.
Hai cái đạo tặc liếc nhau, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra đi theo sau, cửa mới mở ra, liền gấp không chờ nổi che lại miệng các cô.
Không ít người nhìn thấy, lại không có một người dám lên tiếng.
Nguy Dã quýnh lên, lao ra: “Các ngươi đứng lại!”
Tên thợ săn mở mắt ra, nhìn về phía hắn.
Sắc mặt Nguy Dã có chút trắng bệch, bả vai cũng có chút run, sinh động thuyết minh hình tượng người bình thường sợ hãi khi đối mặt với cường quyền.
Nhưng hắn vẫn duỗi cánh tay chỉ vào tình cảnh bên ngoài: “Vị tiên sinh này, đội viên của ngài không nghe ngài nói…… Tự tiện xuống tay với người khác!”
“Tên nhóc, lá gan không nhỏ a.” Sấu Hầu cười nhạo một tiếng, quay đầu lại đánh giá hắn: “Không nghĩ tới một cái tiểu bạch kiểm còn dám anh hùng cứu mỹ nhân đâu.
Còn cùng đại ca của chúng ta cáo trạng, ngươi cho rằng ngươi……”
Sấu Hầu còn chưa dứt, liền nghe đại ca lên tiếng: “Buông các cô ấy ra.”
“Buông ra?!” Sấu Hầu ngạnh một chút, hôm nay hai lần bị đại ca làm rớt mặt mũi, không khỏi tức giận, nâng súng chỉ Nguy Dã: “Đại ca, ngươi hôm nay như thế nào lại giúp người ngoài……”
Loại người này giết người không chớp mắt, Nguy Dã sợ tên kia tức giận nổ súng thật, giơ tay sử dụng dị năng, thả ra một dòng nước.
Lạch cạch một chút, họng súng bị đánh trúng, mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Dị năng hệ nước không có lực công kích, ở mạt thế lại vô cùng trân quý.
Nước bắn đến trên người Sấu Hầu, anh ta l.iếm li.ếm bọt nước trên môi, mắt sáng ngời, liền phẫn nộ đều nhớ không nổi.
Nguy Dã trầm giọng nói: “Ta là dị năng giả hệ nước.
Thả các cô ấy, ta có thể cung cấp nguồn nước cho các ngươi.”
Nguyên chủ là vì cứu người mà bại lộ dị năng, mới bị đám người này nhìn trúng bắt đi.
Tên thợ săn gật đầu: “Ngày mai ngươi đi theo ta.” Hắn nhìn thoáng qua bốn người ngoài cửa, lại nói một lần: “Buông các cô ấy ra.”
Hà Thiên Thiên bị buông ra, hai mắt đẫm lệ mông lung mà trở lại tại chỗ, cùng người bạn ôm chặt nhau, tránh được một kiếp hai người đều run.
Đồng bạn bên người các cô lúc trước còn châm chọc Nguy Dã chỉ có khuôn mặt, lúc này lại sợ tới mức súc cổ một câu cũng không dám nói.
Tên thợ săn lại nhắm lại mắt.
Y dường như một pho tượng, không có cảm xúc, phảng phất chỉ có ngủ mới có thể hấp dẫn lực chú ý của y.
Nguy Dã ôm ba lô đi qua, thấp giọng nói: “Chào đại ca, ta tên Nguy Dã.”
Mắt đối phương cũng không mở to phun ra hai chữ: “Tịch Uyên.”
Ai, thế nhưng còn đáp lại.
Thay đổi trận doanh, Nguy Dã vẫn thành thật súc đến góc, móc ra một tờ giấy dùng dị năng làm ướt, đem tro bụi trên mặt đất lau khô rồi mới ngồi xuống.
Đồng đội mới nhìn thấy bộ dáng này của hắn, phụt cười: “Loại thời điểm vầy còn chú ý tới cái này.”
Nguy Dã nói: “Ngượng ngùng, ta có thói ở sạch.”
Hắn ngôn ngữ lễ phép, cử chỉ ôn nhã, vừa thấy chính liền biết là đại thiếu gia con nhà gia giáo.
“Vài vị xưng hô như thế nào?”
Người gầy bị hắn tạt nước lau mặt một phen, nhếch miệng cười: “Kêu ta Sấu Hầu là được, người anh em, ngươi có kia thói ở sạch, còn không bằng cho chúng ta chút nước.”
Nguy Dã liền đứng lên, cho vài người rót một ly nước đầy, thuận tiện nói chuyện với nhau hai câu, bọn họ báo tên đều là ngoại hiệu.
Lão Hùng uống một ngụm nước, chép chép miệng: “Không tồi a, còn ngon hơn nước khoáng, giống như sơn tuyền.”
Nguy Dã gật đầu: “Có yêu cầu có thể cùng ta nói.”
Ăn nói khép nép, ngược lại sẽ bị áp bức, nhưng cũng không thể vượt qua nhân thiết của nhân vật.
Nguy Dã nắm chắc mức độ.
Tám người này đều có súng, sau khi nói chuyện với nhau, Nguy Dã nghe được trong bọn họ còn có hai người là dị năng giả, Sấu Hầu dị năng hệ đất, một người khác là Tịch Uyên.
Tịch Uyên sẽ là dị năng gì?
Nguy Dã rất chú ý vị đại ca này, ánh mắt nhìn yết hầu y hai giây, ở trước khi y phát giác liền dời đi tầm mắt.
Sấu Hầu trời sinh háo sắc, ngủ không được lại không thể chơi gái, chán đến chết đi đến ven tường, cái xác bị Tịch Uyên đánh chết nằm ở