Từ chuyện phiếm có thể thấy được, đại ca của họ nguyên lai là cái tội phạm tàn bạo.
Xem ra tên thợ săn kia là ngày hôm qua mới tới thế giới này, hiệu suất làm nhiệm vụ rất nhanh.
Nguy Dã làm bộ tò mò, hỏi lão Hùng Tịch Uyên là dị năng gì.
“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Lão Hùng cười ha ha nói: “Đại ca rất lợi hại, ngươi đừng nhìn ta lưng hùm vai gấu, ta cùng sáu người bọn họ đều đánh không lại đại ca.”
“Lợi hại như vậy a.” Nguy Dã cười cười, nhìn về phía ngoài cửa sổ xe.
Xe đã ra khỏi thành thị, đi trên quốc lộ, hàng cây hai bên che trời.
Thực vật ở mạt thế biến dị, sinh trưởng tốt, có độc tính.
Cơm trưa là bánh quy cùng giăm bông, đây cũng là nguyên nhân Nguy Dã lựa chọn đi theo bọn họ, ít nhất tạm thời bảo đảm được có ba bữa cơm.
Ngồi xe một buổi sáng, thời điểm nghỉ ngơi giữa trưa, tất cả mọi người xuống xe đi bộ chung quanh.
Nguy Dã đi đến dưới cây, dùng dị năng rửa tay.
Hắn rửa thật sự tinh tế, ngón tay nhỏ dài trắng nõn đan xen lẫn nhau, móng tay sạch sẽ, dưới ánh mặt trời như ngọc.
Sấu Hầu ngồi ở một bên uống nước, nhìn hắn, ánh mắt liền không chuyển động.
“Con cái nhà giàu không giống chúng ta.” Sấu Hầu nhéo bình nước lầm bầm lầu bầu: “Tay thật trắng.”
“Sấu Hầu tật háo sắc của ngươi càng ngày càng nghiêm trọng.” Người bên cạnh nghe thấy được cười nhạo: “Hiện tại xem nam nhân cũng có thể hứng thú đến vậy?”
“Hiện tại nữ nhân thiếu, xấu nữ cũng thành mỹ nữ.” Sấu Hầu niết bẹp cái chai trong tay, nhếch miệng cười: “Huống chi làn da hắn trắng nõn như vậy, phỏng chừng sờ lên không thể kém hơn nữ nhân, nói không chừng càng có hứng.”
“Thật đúng là đừng nói.” Người bên cạnh sách một tiếng: “Ta nhìn tên nhóc Nguy Dã này, thật giống minh tinh trên TV.”
Lại lần nữa lên xe xuất phát, Sấu Hầu nhiệt tình mời Nguy Dã ngồi xe mình.
“Có thể hay không quá chật chội?” Nguy Dã không rõ nguyên do.
“Trên xe chỉ có ba người, ngươi cùng ta ngồi ghế sau, một chút cũng không chật.” Sấu Hầu nói: “Anh đây gần nhất nóng người, muốn uống nước, ngươi ngồi bên cạnh cho ta rót nước.”
Sấu Hầu là dị năng giả trong đội ngũ, Nguy Dã có thể nhìn ra những người khác đều kiêng kị anh ta, người ở dưới mái hiên, hắn cũng chỉ có thể nghe theo.
Ngồi vào trong xe mới phát hiện Sấu Hầu kỳ lạ, nói chuyện dính nhớp, thời điểm nhận nước sờ tay hắn, làm cho Nguy Dã cả người không được tự nhiên.
Tới chạng vạng, ba chiếc xe dừng lại.
Bên đường là rừng cây, mấy người phân công, có người đi nhặt nhánh cây nhóm lửa, có người dựng lều trại.
Nguy Dã nhìn Tịch Uyên, phát hiện y thật thực nhàn, chờ người khác dựng lều xong, liền chui vào nằm xuống.
Đến khi ăn cơm mới ra tới, ăn xong lại chui vào.
“……” Hắn là muốn biết người biết ta, kết quả Nguy Dã cái gì hữu dụng cũng chưa nhìn ra, liền nhìn ra y thiếu ngủ.
Cơm nước xong, Sấu Hầu muốn cùng lều với hắn, Nguy Dã vội lấy cớ đi WC.
Hắn chui vào trong rừng cây, chạy đến rất xa mới dừng lại.
Quay đầu lại xem, nơi xa ánh lửa đã ảm đạm.
Nguy Dã thường cùng hệ thống nói chuyện phiếm để lấy thêm can đảm.
Lúc này, bỗng nhiên phát hiện 001 rời đi mang đến cho hắn cảm giác không ổn, thế giới xa lạ, chỉ có một mình.
Chung quanh một mảnh đen nhánh yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy lá cây sàn sạt rung động, liền tiếng côn trùng đều không nghe thấy.
Giải quyết xong vấn đề s.inh lý, hắn chuẩn bị kéo quần lên trở về, đi không được hai bước, bỗng nhiên một bàn tay vươn một.
Nguy Dã trong đầu đều là chuyện ma, sợ tới mức run lên, miệng bị người che lại, bên tai truyền đến một tiếng: “Hư.
Là ta.”
Thân thể Nguy Dã thả lỏng, quay đầu lại: “Làm ta sợ muốn chết, ngươi như thế nào tới?”
“Ta không theo tới, chẳng lẽ mặc kệ ngươi một người theo bọn họ?” Trong bóng tối, thân ảnh 001 mơ hồ không rõ, nhưng Nguy Dã có thể cảm giác được ánh mắt vẫn luôn nhìn mình.
001 đang dùng tiếng nói xa lạ, thanh tuyến thuộc về người trẻ tuổi, bị nó dùng lại rất trầm ổn, giống như trời sập cũng sẽ không dao động.
Loại ngữ điệu này trước kia Nguy Dã sẽ cảm thấy thú vị, hiện tại nghe lại cảm giác an toàn.
“Ngươi đã đến rồi, thật tốt.” Nguy Dã nhịn không được tiến lên ôm nó: “Thực an tâm a, cộng sự của ta.”
Thân thể 001 cứng lại.
Môi dưới có chút ngứa, bị sợi tóc mềm mại cọ đến.
Trong thời gian một ngày, 001 đã hoàn toàn quen thuộc sử dụng thân thể nhân loại.
Mà loại thể nghiệm đặc biệt này, chỉ ở trong trí nhớ của mảnh nhỏ, hiện giờ nó tự mình cảm nhận được.
Nguy Dã cọ cọ bả vai 001, đặc biệt chân thành mà nói ra lời trong lòng: “Trước kia ta vẫn luôn coi hệ thống là công cụ, bỗng nhiên cảm giác ngươi mới là người thân mật đáng tin cậy.”
Ký chủ đang ỷ lại ta.
Cái ý niệm này hiện lên trong đầu, cùng với một loại vui sướng kỳ lạ.
Cánh tay 001 chậm rãi nâng lên, muốn ôm eo người trong lòng.
Nhưng mà giây tiếp theo, người trong lòng nhảy ra.
Nguy Dã tê một tiếng: “Trên người của ngươi thật hôi.”
001: “……”
Cánh tay tạm dừng ở giữa không trung, tựa hồ bị vắng vẻ.
“Thân thể này đã chết.” 001 rũ mắt: “Hiện tại năng lượng đủ để thao túng thân thể, nhưng giới hạn là thân thể của mình, không thể giảm bớt tình trạng thối rữa.
Sẽ có chút giống tang thi…… Đến lúc đó ngươi đừng sợ.”
“Như vậy a?” Nguy Dã đồng tình nhìn nó, cảm thấy nó rất thảm.
“Như vậy cũng tốt, xen lẫn trong tang thi sẽ không bị phát hiện.
Dù sao ta cũng không đau.” 001 nhàn nhạt nói: “Chờ g.iết chết thợ săn, ta liền trở lại trên người của ngươi, đem thi thể này thiêu hủy là được.”
Nó không chút nào để bụng, Nguy Dã nghĩ đến hệ thống còn có thể đem thân thể phục chế, liền cũng đem chuyện này buông xuống.
“Ai nha, trên người của ngươi đều là đất, khẳng định dính lên người ta.” Nguy Dã vỗ vỗ tay áo, buồn rầu mà nhăn mi: “Ngươi chờ ta trở về lấy đồ, lát nữa cùng ta tắm rửa.”
Cùng ký chủ tắm rửa?!
001 nhìn bóng dáng hắn chạy đi, trong nháy mắt cứng lại.
Nguy Dã trở lại doanh địa cầm lấy ba lô, lại từ cốp xe tìm được một cái thùng nước.
Người gác đêm cảnh giác hỏi: “Ngươi muốn đi làm gì?”
Nguy Dã ngượng ngùng cười cười: “Ta không cẩn thận té ngã một cái, trên người rất dơ, muốn đi tắm rửa một cái.”
Đều biết tật xấu của hắn là thích sạch sẽ, người nọ xua xua tay làm hắn đi.
Đợi lâu không thấy Nguy Dã trở lại, Sấu Hầu từ lều chui ra tới, hỏi người gác đêm: “Nguy Dã đâu, sẽ không chạy trốn đi?”
“Nói là đi tắm rửa.” Người gác đêm chỉ chỉ phương hướng Nguy Dã rời đi.
“Tắm rửa a.” Sấu Hầu liế.m liế.m môi, đi vào trong rừng cây.
“Tên Sấu Hầu này.” Hai người gác đêm đối diện nhau, hắc hắc cười rộ lên.
Nguy Dã chạy về, nhìn đến 001 vẫn