Edit: Thiên Tình
Giang Khác là người cái cuối cùng đọc xong tin tức, lúc đặt điện thoại xuống, hắn phát hiện toàn bộ người trong phòng ăn đều đang nhìn mình. Hắn ho nhẹ một tiếng, hơi giơ tay lên ra vẻ vô tội, "Nhìn tôi làm gì, lẽ nào không phải nên nhìn người đại diện của các người? Hiện tại cái người chân đạp hai thuyền là cô ấy mà nhỉ?"
"Chân đạp hai thuyền?" Ninh Kiêu lặp lại, nhướng mày khiêu khích, "Đừng quá đề cao bản thân, anh cùng lắm chỉ là vật hy sinh trong trò quy tắc ngầm của cô này mà thôi."
Miệng hắn vừa xấu lại vừa độc, Giang Khác không nhịn được phải vì chính mình kêu oan: "Này, không phải nói tôi là thần tượng của cậu sao..."
"Xin lỗi, trước đó một giây đã không phải." Ninh Kiêu lạnh lùng nói, quay đầu chăm chú nhìn Văn Anh, "Xảy ra chuyện gì? Lúc chị đang quen Dương Sâm, thì ngoại tình với anh ta?" Ninh Kiêu chỉ vào Giang Khác.
Lời của hắn cũng là suy nghĩ chung của đại đa số.
Sau khi hiểu được tình huống đại khái, Văn Anh cũng đã dặn dò Vân Âu đi làm ứng đối đơn giản. Nghe vậy, cô quay đầu nhìn hắn, "Chính cậu là người trong giới, chẳng lẽ không biết rằng mấy tin tức liên quan tới showbiz đồn đại trên mạng, không nên tưởng thật à?"
Ninh Kiêu chuyển qua màn hình điện thoại, trên màn hình Apple 6 plus, tấm ảnh hai người hôn môi vô cùng bắt mắt. Hắn hừ một tiếng, "Tin tức là giả không thể tin, hình cũng là giả sao?"
Tấm ảnh thì đúng là thật, điểm này ngay cả Văn Anh cũng không thể phản bác.
Trên thực tế, cô cũng kinh ngạc trước thông tin tuôn ra bất ngờ này, dựa theo kiểm tra ký ức, chuyện trên tấm ảnh phát sinh trước khi cô đến, trước một ngày vụ tình một đêm. Nhưng Ninh Kiêu công khai đưa ảnh đến trước mặt, hiển nhiên đang tỏ ý tức giận.
Ninh Kiêu chỉ tưởng cô sẽ phản bác, không nghĩ tới lại thấy cô mím môi không nói gì, trái tim lập tức trầm xuống.
Cố tình Giang Khác còn đột nhiên cười khẽ, thêm dầu vào lửa: "Tấm ảnh đương nhiên là thật, cậu không tin, làm trước mặt cho cậu xem cũng không phải không thể."
Ninh Kiêu ''bùm'' đẩy bàn ra muốn đứng lên, nhưng bị Văn Anh đè lại.
"Giang Khác!" Cô khẽ trừng hắn, "Bây giờ anh muốn làm gì, giận dỗi với con nít? Hay là tự hủy tương lai?"
Giang Khác nhấc tay tỏ vẻ đầu hàng.
"Cái gì mà con nít?" Ninh Kiêu không cảm kích, siết chặt nắm đấm, trong đôi mắt dường như có ngọn lửa đang nhảy múa, "Chị nói ai là con nít?!"
Văn Anh không hề bị lay động, đảo mắt nhìn hắn, "Cậu không phải con nít, vậy bây giờ cậu đang làm gì? Đang thay tôi giải quyết vấn đề, hay kiềm chế cảm xúc của mình? Ở trong mắt cậu, tôi chính là loại người từ sáng đến tối không làm chính sự, chuyên đi quy tắc ngầm phải không?"
Ninh Kiêu im lặng cả buổi, mới bỉu môi nói: "... Ai biết được." Hàng mi cong vút của hắn chớp một cái, lộ ra chút hờ hững nhưng vẫn tinh xảo vô cùng, "Dù sao gần đây tôi càng ngày càng ít nhìn thấy chị, lần trước tôi nhận kịch bản phim, chị cũng không đi thử vai với tôi, ai biết chị đang làm gì."
"Ồ, vậy lần sau tôi đi thử vai với cậu, cậu liền không gây khó dễ nữa đúng không?"
"..." Ninh Kiêu không nói ra lời.
Đương nhiên không phải, tâm trạng của hắn kém, làm sao chỉ vì một buổi thử vai! Nhưng trong lòng rối ren, dù nhiều lời hơn nữa cũng nói không ra được.
Chính lúc này, Chu Châu bỗng mở miệng: "Không thể để chuyện này làm lớn ra, nếu như cô sốt ruột thì về công ty xử lý trước, bên này không cần cô quan tâm, tôi sẽ thay cô giải quyết." Kiến nghị của hắn vô cùng tâm lý, cư xử có vẻ rất chín chắn.
Ninh Kiêu vừa đảo mắt đã thấy biểu cảm vui mừng của Văn Anh. "..."
Tên phản bội!
Lại lấy hắn ra làm tham chiếu, còn bản thân thì thể hiện để giành hảo cảm!
Tên phản bội!
Tuy hắn không kết minh với Chu Châu, nhưng lúc chèn ép Giang Khác ban nãy, Chu Châu rõ ràng phối hợp ăn ý với mình, đến mức hiện tại hắn bỗng dưng có một loại cảm giác bị phản bội!
Cảm xúc của Ninh Kiêu tuy trọng yếu, nhưng bây giờ chuyện đột phát này đúng là quan trọng hơn, cho nên Văn Anh và một trong những nhân vật chính liên quan - Giang Khác đi về trước, hy vọng có thể kịp thời áp chế tin tức.
"Âu tỷ." Thấy Vân Âu chuẩn bị rời đi, Ninh Kiêu cản lại, "Chị khoan đi đã, tôi có việc hỏi chị. Cô ấy và Giang Khác... đến cùng có quan hệ gì?"
Ngay trước mặt Văn Anh, hắn không dám hỏi thẳng, chỉ sợ nhận được một đáp án mình không muốn nghe, vì thế mới có thể do dự đi hỏi Vân Âu, thậm chí khó được kêu một tiếng Âu tỷ.
Hắn nói xong câu đó, tầm mắt của Chu Châu phút chốc quét tới. Ánh nhìn chăm chăm của cả hai chứa đầy áp lực, Vân Âu chợt thấy đau đầu cực kỳ. Chị tôi ơi, chị ở đằng trước trêu hoa ghẹo nguyệt vui vẻ rồi, tại sao phải để em đoạn hậu chứ!
"Dù sao không phải quy tắc ngầm là được..." Vân Âu đành kiên trì nói, "Quan hệ của hai người họ vẫn không quá tốt, có lẽ ký hợp đồng rồi mới thân thiết hơn?"
"Nhưng lần trước cô ấy cầm móc chìa khóa của Giang Khác!" Ninh Kiêu cường điệu, "Tại sao cô ấy có móc chìa khóa của Giang Khác!?"
Chu Châu hơi kinh ngạc, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy.
Qua lời nhắc nhở của hắn, Vân Âu thành công nhớ tới vụ tình một đêm của hai người kia, cô bỗng nhiên tỉnh ngộ, lẩm bẩm phỏng đoán: "Ồ, vậy chắc là... quan hệ bạn giường?"
Ninh Kiêu, Chu Châu: "..."
Bạn giường???!!!
*
Sự việc hiển nhiên chưa được khống chế rất tốt, trái lại tiến thêm một bước chuyển biến xấu.
Bởi vì hai thần tượng thân nhau, nên fan hai nhà Dương Sâm và Giang Khác cực kỳ đoàn kết, thậm chí có fan CP qua lại, khoảnh khắc nhìn thấy tấm ảnh, bọn họ quả thực như muốn điên lên. Không nói tới việc Weibo của Giang Khác và Dương Sâm thất thủ, trong một cái Weibo mới nhất của Văn Anh càng là gió tanh mưa máu, chỉ chớp mắt, lượng fan trong Weibo tăng vọt, tình thế còn đáng sợ hơn lần trước.
Lần này có đủ bằng chứng, hậu quả rõ ràng khác với lần trước, trên mạng cơ hồ đầy ắp tiếng mắng.
Nói đến quy tắc ngầm, đó chính là khu vực màu xám của giới giải trí, fan cố tránh nhắc tới, quần chúng cũng chỉ hóng chuyện là nhiều. Nhưng lần này hiển nhiên liên quan đến vấn đề đạo đức xã hội, dựa theo tấm ảnh, bọn họ và Văn Anh không chỉ là quan hệ quy tắc ngầm đơn thuần -- tên tuổi của cả hai đã không cần quy tắc ngầm,