*Vượng đỉnh vượng tài: nghĩa là được con trai được của.
“Nhưng mà anh Linh nhận được điện thoại của tôi, đã lập tức đồng ý, còn nói tôi đến cửa hàng trước để tìm cậu, anh ấy nói đến tối anh ấy mới về được."
Mời ngồi.” Người gian thương như anh tôi nhất định đang có dự định "chặt chém" anh ta một số tiền, nhà tôi bây giờ đang nghèo đói mà.
Vai trái tôi bị cố định lại, chỉ có thể dùng một tay để rót trà: “Hứa tiên sinh, đừng có để ý lễ nghĩa với một người đang bị thương như tôi nhé”
Hứa Mặc Hàn vẫn bộ dạng thờ ơ như vậy, có điều ánh mắt có chút dịu dàng, không còn lạnh lùng như lần đầu tiên mới gặp, anh ta nhìn vai tôi rồi hỏi: “Cần tôi giới thiệu bác sĩ cho không?"
"Không cần đâu, chút chuyện nhỏ ấy mà... nghỉ ngơi một tháng là được rồi.”
“Cô lại đi đâu để xử lý mấy con ma quỷ tàn ác đó nữa vậy? Đã nói con gái thì nên ít làm những chuyện này lại, quá nguy hiểm rồi." Anh ta bất lực vì có khuyên tôi tôi cũng không nghe.
Cũng không phải tôi muốn nó xảy ra, có một vài chuyện là kiếp nạn trong cuộc đời, buộc phải vượt qua nó, bây giờ Ma Vương mặt đỏ đã bị tiêu diệt, ba tôi cũng sắp được xua đuổi tà ma, tâm trạng tôi rất tốt, cảm thấy cuộc sống cũng không còn u ám như vậy nữa.
Nói ra thì, trong mười triệu mà tôi đưa cho Trình Bán Tiên đó, có năm triệu là của Hứa Mặc Hàn đưa cho tôi, tôi còn phải cảm ơn anh ta.
"Hứa tiên sinh, anh tìm chúng tôi có chuyện gì vậy?”
Hứa Mặc Hàn nhìn tôi, hai tay bắt chéo lại, khẽ nói: “Tôi muốn nhờ Quan tiểu thư giúp tôi xem nên bày trí thế nào cho một căn nhà.”
“Hả?” Căn nhà của nhà họ Hứa đã ba trí quá tỉ mỉ rồi, còn muốn xem thế nào nữa chứ?
“Để làm việc thuận tiện, tôi đã mua một miếng đất ở gần công ty, năm nay đã khai phá xong, tôi định lấy một căn nhà trong đó để làm biệt thự để ở, nghĩ đến lần trước cô nói cái gì mà Cửu cung phi tinh, rồi chính quan ngao, thì muốn mới cô đến xem, để tránh bày trí sai rồi sau này lại gây ra phiền phức.”
Tôi không nhịn được cười nói: “Anh cũng bắt đầu tin những thứ này rồi sao?"
“Lần trước tôi đã đích thân trải nghiệm rồi, tôi không thể không tin được, không ngờ rằng ngoài việc phải đề phòng kẻ tiểu nhân, còn phải để phòng tiểu quỷ nữa, tôi không tin đại sư chuyên gia nào khác, chỉ có thể đến nhờ cô thôi, còn về tiền công..."
Tôi xua tay nói: “Những chuyện nhỏ nhặt này không cần tiền công đâu, số tiền lần trước mà anh đưa cho tôi đã đủ rồi, đi thôi, bây giờ tôi sẽ đến xem giúp anh."
Anh ta có chút ngạc nhiên, có lẽ cảm thấy những người làm nghề “cướp tiền" như chúng tôi, lại còn có những người ngốc nghếch không cần tiền sao?
"Ba cô không phải đang ở bệnh viện sao? Bây giờ là lúc đang cần đến tiền, vậy mà cô không cần tiền công sao?”
“Năm triệu mà lần trước anh đưa cho tôi đã đủ rồi, tôi cũng không biết làm gì để cảm ơn anh, giúp anh xem nhà cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt, chỉ cần anh không chế tôi học nghệ không tinh thông là được rồi."
Tôi thật sự không muốn lấy tiền của anh ta, lần trước lấy năm triệu của Hầu Chi Ngọc, tôi cứ thấy trong lòng hổ thẹn, sau đó chuyện dự án của Hầu Thiếu Văn, anh ta định đưa cho tôi một triệu tôi cũng không lấy, chuyện lần này của Hứa Mặc Hàn rất đơn giản, xem nhà mà thôi, không cần thiết phải lấy tiền.
“Quan tiểu thư, cô đồng ý giúp tôi, tôi rất vui, có điều, cô vẫn nên đừng phá vỡ quy tắc trong nghề. Tiền công tôi vẫn sẽ trả cho cô, nếu không sẽ không có thành tâm." Hứa Mặc Hàn nghiêm mặt nói.
Tôi khẽ cười, không ngờ rằng anh ta còn đi nghe ngóng những chuyện này: “Hứa tiên sinh, dùng tiền để biểu hiện thành tâm, anh thấy đủ không? Bao nhiêu tiền thì đủ để biểu thị lòng thành tâm của anh chứ?"
"... Tất nhiên là do cô quyết định rồi." Anh ta nhíu mày.
“Được rồi, đây chỉ là những lời viện cớ của mấy người đại sư để lấy được tiền mà thôi, anh cũng tin sao?"
Anh ta cười, khẽ nói: “Cô khác với bọn họ."
Căn biệt thự mà Hứa Mặc Hàn nói hoàn toàn khác với căn biệt thự mà mấy người dân thường chúng tôi nghĩ đến.
Chúng tôi thấy hơn một trăm mét vuông đã là một căn nhà rồi, những căn