Tả lôi hữu đình.
Hai tay gọi sấm tới, tượng trưng cho lôi đình.
Tôi bấm quyết sấm, hàng rào tre trong sân bị một tia chớp đánh cho ngã xuống, tôi ngơ ngác nhìn hai tay mình, cho đến khi anh tôi vỗ tôi một cái lảo đảo.
"Thanh Tiêu, còn đứng ngơ ra làm gì! Chạy nhanh!" Anh tôi kéo tôi chạy ra sau nhà dân.
Đây là đột nhập vào nhà người ta, nếu bị người xung quanh phát hiện không chừng còn ra tay tập thể bắt chúng tôi lại nữa, lúc này không cần biết là xác sống hay người sống, chúng tôi phải chạy trốn thôi!
“Anh, anh, vừa rồi em gọi được sấm!” Tôi khó tin hỏi.
Có năng lực như vậy, tôi có thể giá vờ ngụy trang thành kẻ đạo pháp cao thâm không nhỉ?
"Nói nhiều! Chẳng lẽ là con ma nào gọi tới! Nếu sớm biết em có năng lực như thế đã không đưa gậy chích điện cho em, anh còn lo nó bị kẻ địch giật mất rồi chích xỉu em đây này!" Anh tôi nhỏ giọng mắng, tha tôi chạy vào rừng cây.
Trong rừng không khí âm u, truy binh ở phía sau, những cái xác sống đó không cứng ngắc như bọn tôi tưởng, cũng không giống như trong mấy phim viễn tưởng: trên trán dán bùa, nhảy về phía trước.
Người đuổi thi có rất nhiều kiến thức cơ bản, gì mà kỹ thuật chuyển hướng, kỹ thuật qua cầu, kỹ thuật cao thấp.. Tóm lại là cách đuổi thi và cõng thi thể.
Người tu luyện môn này có vài điểm yếu: đầu tiên phải là nam, hai là phải xấu, ba là phải to gan mạng lớn, cho nên tóm lại người đuổi thi đều mang vẻ mặt dữ tợn, đại hán hung thần ác sát!
Đừng nói là gặp mấy người đuổi thi, cho dù là người bình thường khi gặp tôi cũng sẽ đi vòng qua.
Gió lạnh thổi từng trận sau lưng, trong rừng cây vừa tối vừa âm u, tôi không nhịn được mà lạnh sống lưng, dường như có ai đó đang dán lên lưng tôi thì thầm cười khẽ.
"Anh, anh, Em có cảm giác có quỷ đi theo em.." Tôi hơi nức nở, cái loại cảm giác lạnh như băng này giống như có một ấu trùng đang ở trên chân tôi vậy, không đi nổi nữa.
Anh tôi quay đầu nhìn thoáng qua, không tự tin nói: “Làm gì có ma nào! Hơn nữa bây giờ quỷ nào cũng sợ em, con quỷ nào không có mắt mới tới tìm em đó... ôi!”
Anh tôi ngã sấp xuống một đống lá rụng, kéo theo tôi cũng ngã luôn.
"Hai tên tiểu bối không biết điều! Chọc đến chúng ta còn muốn an toàn đi ra! Nam để một cánh tay lại! Nữ đi theo ta! Tha tội chết cho các ngươi!” Một giọng nam rống lên trong bóng đêm.
Anh tôi đẩy tôi, giấu tôi vào sau một cái cây, anh lấy trong ba lô ra một cây nỏ, cái loại mà có thể săn được lợn rừng, lúc trước có tin tức là có một người lên núi săn lợn rừng nhưng cuối cùng lại bắn chết một người, trời ạ, gan anh tôi càng ngày càng lớn rồi!
"Phập!" Dây cung vang lên một tiếng, một bóng đen thảm thiết kêu lên, chửi bậy muốn giết chúng tôi.
Tôi trộm mở bản đồ trên điện thoại ra, trong núi sóng yếu quá, nửa ngày cũng không có miếng vạch nào, chúng tôi đành chọn đại một hướng rồi chạy nhanh đi.
Sau đó, chúng tôi thấy được một ánh sáng màu bạc, đó là hồ nước gần sơn trang của Thẩm gia.
Lúc này trời lạnh đất đông, bên bờ phủ một tầng băng, ánh trăng mông lung phản chiếu trên mặt bằng, tản ra ánh sáng thuần khiết.
Anh tôi chặn lại một gã đang nhào về hướng tôi, đè gã lên mặt đất rồi cho ăn đấm, tôi sợ hãi chạy về phía trước, tranh thủ không cản trở anh tôi, nhưng cũng không chạy không thoát mấy cái xác sống.
Lão bà còng lưng kia kéo một đống ruột trên đất nhào về bên này!
Vì cho những xác sống này đi được trên xa lộ, kẻ đuổi thi sẽ làm phép để tay chân bọn họ mạnh mẽ dẻo dai, lão bà nhảy một cái là xuất hiện ngay trước mắt tôi.