Từ chương 172, Trùm Truyện đăng bản dịch mới, nhanh hơn, nhật vật chính từ Quan Thanh Tiêu đổi sang Mộ Tiểu Kiều, mong quý độc giả thông cảm, tiếp tục ủng hộ website
Tầm hầm thứ ba có gì?
Tôi khoanh anh đợi anh tôi đi xuống, nếu anh tôi không nói không được nguyên do, tôi sẽ đánh.
Anh tôi quay đầu nhìn y tá cười cười, đuổi cô ta ra ngoài, mới hạ giọng nói:” anh ở chỗ này gặp được họ hàng xa nhà mình, ở dưới tầng hầm thứ ba! Hơn nữa anh còn bị quỷ theo hầu!”
Tầm hầm thứ ba có người họ hàng xa? Tôi nhíu mày, người hay quỷ?
Anh tôi đưa tôi đến thang vừa, vừa đi vừa nói những chuyện anh tôi đã gặp.
Anh tới thực tập ngày đầu tiên, liền đụng phải quỷ.
Thang máy ngày thường sảy ra sự cố, ban ngày còn tốt, buổi tối ít người đến, thang máy sẽ tự động đi xuống tầng âm ba, mà tầm âm ba là nhà xác bệnh viện, còn có chất khử formalin
Anh tôi ngày đầu tiên lúc tan tầm, cùng một vị bác sĩ vào thang máy, nhìn thấy bác sĩ kia ấn tầng 1, cúi đầu nghịch điện thoại, cũng không để ý đến thang máy chạy đến tầng mấy, cho đến khi nghe được tiếng “ting” thang máy mở ra, anh tôi nhấc chân đi ra ngoài, mới bước ra một nửa người, bị vị bác sĩ kia kéo vào
” Mau bước vào”! Khuân mặt vị bác sĩ tái nhợt:” chúng ta không thể đi tầm hầm thứ ba của bệnh viện”.
Cái gì? Tầng hầm thứ ba? Không phải một bãi đỗ xe ở tầng âm sao?
Anh tôi còn chưa có kịp lùi về, lập tức cảm nhân được một cổ tử quỷ khí, ống quần bị nữ quỷ nằm rạp trêи mặt đất xé rách
” Mẹ kiếp “. Anh tôi lập tức nhảy vào thang máy, dùng sức ấn tầng hầm thứ nhất.
Bác sĩ ngoại khoa nói:” bệnh viện chúng ta có cái quy định kỳ quái, đưa thi thể chỉ đưa đến cửa, sau đó nhà xác thủ thi nhân rừng già đưa đến thang máy, nghe nói nơi này quỷ khí rất nặng, ngươi xem ta trêи cổ tay còn mang theo bùa hộ mệnh”.
Anh tôi thầm mắng trong lòng, anh đều dã gặp quỷ!
Ngày hôm sau, anh tôi đang ăn cơm trưa, anh liền chạy đi tìm nhà xác thủ thi nhân, người gọi là đại thúc rừng già, rừng già vừa nghe anh tôi họ mộ, lập tức ông ấy ra ám hiệu với anh tôi cùng gia tộc.
Mẹ của rừng già cũng là người của mộ gia, anh tôi là bổn gia của mộ gia, ông ấy lặng kẽ nói gian nhà xác này không yên ổn.
Ông ta tôi thu vài cái thi thể, phát hiện có chút dị thường.
Nghe đến đó tôi nhịn không được hỏi:” có gì dị thường”?
” Em đã nghe qua chín khiếu ngọc chưa”? Anh tôi nhỏ giọng hỏi.
Chín khiếu ngọc…. Hiện tại nơi đó còn có loại chín khiếu ngọc này sao.
Nghe nói trước kia thi thể muốn không phân hủy, trêи cơ thể người sẽ “khiếu” một bộ phận, như hai mắt, hai lỗ tai, hai lỗ mũi, miệng, hậu môn, đều phải dùng đồ vật để lấp đầy, sẽ trì hoãn tốc độ hư thối thân thể, gọi chung là chín khiếu ngọc.
Giang khởi vân nghe vậy, cau mày nói:” hiện tại đã không có loại chuyện này, phong thi khiếu thủ pháp đã bị mất từ lâu”
Hiện tại thi thể đông lạnh, kỹ thuật so với trăm ngàn năm trước mạnh hơn nhiều, hơn nữa bây giờ đều hoả táng, nhà xác bên trong thi thể chỉ là dùng gỗ nhét chặt vào lỗ mũi.
Nhét chặt lỗ mũi là phòng ngừa thi thể chảy ra một ít chất lỏng, lây nhiễm vi khuẩn, tuy rằng trông rất khủng bố, nhưng thật sự là một phương pháp xử lý ý học, đối với sự xuất hiên phổ biến của thủ thi nhân, cũng không có gì lạ.
Nhưng vị rừng già này nói, gần đây có vài cổ thi thể đưa tới, trừ đôi mắt tất cả đều lấp đầy, sau đó những người đưa thi thể tới không phải người của nhà tang lễ, mà gọi là người nhà, thi thể cuối cùng hướng đi đâu, ông ta cũng không biết
Cho đến mấy hôm trước, đưa đên một thi thể đặc biệt thảm, nửa thân thể cũng không có, vậy mà còn có người lấp đầy lỗ tai, miệng chuẩn bị kéo đi.
Có thể là thi thể này chết quá thảm, ban