Từ chương 172, Trùm Truyện đăng bản dịch mới, nhanh hơn, nhật vật chính từ Quan Thanh Tiêu đổi sang Mộ Tiểu Kiều, mong quý độc giả thông cảm, tiếp tục ủng hộ website
Chương 173 Ba tầng ngầm
Thanh loan ngơ ngác nhìn anh tôi, tôi đoán cô ấy hoàn toàn nghe không hiểu, nhưng dường như hiểu được ý của anh tôi trong đó, cô ấy ủy khuất méo miệng, đứng dậy lui sang một bên.
” Tiểu kiều, thẩm lão thái kêu chúng ta qua nói chuyện, em có đi không?” Anh tôi khó chịu nhíu mày
” Làm sao vậy? Trò chuyện tôi mà, đi thì đi….. Sao anh giống như không muốn đi vậy?”
” Nói chuyện là không thành vấn đề! Vấn đề là bà ta kêu chúng ta đến từ đường thẩm gia nói chuyện! Mẹ nó, đây là muốn chúng ta đến dập đầu sao? Anh không muốn nhận họ hàng với thẩm gia. Hơn nữa nếu theo bối phận, nếu chúng ta dập đầu, phải gọi thẩm lão thái là bà dì! Dì cái cứt!” Anh tôi đối với thẩm lão thái thật khó chịu, không muốn cùng họ hàng với bà ta.
Thanh loan vội vàng hát đệm:” chà, đây không phải là chuyện tốt sao, dù sao cũng là họ hàng, dù có quan hệ xa đến đâu, huyết mạch cũng thể xoá bỏ, vận mệnh chú định cũng sẽ có liên hệ, có thể tốt đẹp, tốt đẹp…… Nương nương là thê tử của đế quân đại nhân, là chủ mẫu của tôi cùng thanh nhụy tỷ tỷ, cũng là nhân vật mà thẩm gia cung kính đối đãi, không có ai dám dùng bối phận để ép người”.
Cho nên nương nương, người giúp tôi cầu xin…….. Nhìn cô ấy đáng thương nhìn tôi nháy mắt.
Tôi giả vờ không nhìn thấy
Anh tôi nghiêng đầu một lúc nói:” cũng đúng, đế quân đại nhân của các ngưoi là em rể ta, ít nhất đời này ta có thể tác oai, tác phúc”.
Trêи đường đi tôi thấy một căn gác nhỏ, thực sự thẩm gia có một nơi dành riêng cung phụng bắc thái đế quân, một ngày dập đầu ba lần, hai nén hương sớm.
Sự cung kính nửa thế kỉ tới nay, giang khởi vân đối với thẩm gia cũng phá lệ chiếu cố, cũng là nguyên nhân thẩm gia có thế gia đại nghiệp như vậy ( cơ nghiệp to đồ sộ)
Trong từ đường không có linh vị của mẹ tôi, nhưng có bà ngoại, ông ngoại, chúng tôi dập đầu cũng không hại, chính là khi mời thẩm lão thái dùng trà, thanh âm bà dì gọi đến cả người lúng túng
Xem ra tôi cùng anh tôi có giang khởi vân chống lưng, thẩm lão thái cũng không làm chúng tôi khó xử, mà mặt lạnh kêu chúng tôi ngồi nói chuyện
” Hai ngươi, tại sao cùng đuổi thi nhân kết thù hận? Vì sao ngày hôm qua bọn họ mang theo hành thi tới tìm các ngươi báo thù?”
Anh tôi đem chuyện chúng tôi đến hoàng đạo thôn kể một lượt, lại kể gần đây nhất câu đầu thai nhi của bọn họ,cho thẩm lão thái nghe.
Vốn cho rằng thẩm lão thái sẽ mắng chúng ta xằng bậy, tăng nghiệp chướng, nhưng ai ngờ bà ta hừ lạnh một tiếng nói:” các ngươi chọc phải đuổi thi nhân đều không phải là chính thống, mà là tà môn, sớm hay muộn chúng ta cũng muốn theo kịp chân bọn họ”.
Huh? Bà ta có ý gì? Là phải vì chúng tôi mà xuất đầu lộ diện sao?
” Hiện tại trong vòng tròn đều nói thẩm gia cùng mộ gia liên kết, hai người các ngươi làm việc theo khả năng, đừng rơi vào tên tuổi của thẩm gia, hiểu chưa”? Thẩm lão thái không tình nguyện nói.
Anh tôi khoé miệng cong lên chuẩn bị mắng người, tôi nhanh tay ngăn chặn anh tôi giận giữ, quay lại nói:” cũng không có người sẽ tìm đến chúng tôi vì công việc, hầu hết vẫn là bố tôi, sẽ không làm thẩm gia mất mặt”
Thẩm lão thái vẻ mặt dịu lại một chút, nhìn thẩm gia khôn đằng sau ngoắc ngón tay.
Thẩm gia khôn lấy tới mấy quyển điển tịch, thẩm lão thái nói:” đây là phương pháp vẽ độ u phù chú, các ngươi về sau tự bản thân vẽ lấy, thiếu có thể đến nhà ngoại, cầm ngọc toàn cơ thẩm gia, mà còn muốn đi từng môn phái để mua phù chú, thật mất mặt”.
Anh tôi vừa nghe được, chỉ kém là chưa kêu ra vài tiếng ” bà dì”, độ u phù chú một tập thần chú là mười ngàn, chúng tôi nếu học được, tự bản thân mình vẽ, sẽ tiết kiệm được bao nhiêu tiền?
” Còn nữa, về sau thẩm gia sẽ giới thiệu cho các ngươi một ít tiểu đơn tử ( đơn hàng nhỏ), nhưng dựa theo quy tắc, phí các ngươi thu phải giao lại cho thẩn gia một phần ba, hiểu chưa?” Thẩm lão thái đau đầu nhìn chúng tôi
Dường như bà ta đưa ra quyết định này thật rối