Nhìn thấy hề linh chu nảy sinh ý độc ác, anh tôi bĩu môi nói:” ngươi giết quái tinh này, phải làm kỹ càng hơn chút, động vật có nhị linh, tốt nhất nên đưa đến minh phủ, nếu để lại, sẽ gây hoạ cho nhà này”
Hề linh chu cười lạnh nói:” nhà này sống chết không liên quan đến ta,! Ta chỉ không ngờ rắn tinh âm khí lại nặng như vậy…… Hẳn là rắn mẹ…… Nốt mẩn đỏ này của ta ít nhất phải mười ngày nửa tháng mới dịu xuống”
Tôi đoán cái đầu lâu bàn dương giác kia là tế phẩm hoặc pháp khí trước đấy của vị đại vu, mồ hoang bị lão lưu dời đi có thể là chủ sở hữu của cái đầu lâu bàn dương giác này, người đó đã chôn đầu lâu bàn dương giác xuống lòng đất, sau đó bản thân lại hôn mê sâu
” Lưu lão đầu, ngươi đã di rời ngôi mộ hoang đó, nghiệp chướng này ngươi tự gánh đi! Về sau làm nhiều việc thiện, nhìn xem có thể cải thiện được không….. Còn thứ này, chúng ta cầm đi”. Anh tôi dán phù chú vào cái hộp đen kia
Giang khởi vân trực tiếp đưa tôi trở về phòng, anh tôi lái xe đưa chiếc hộp đen và hề linh chu trở về
Đầu lâu bàn dương giác kia cần phải loại trừ âm tà khí, cái này anh tôi thật am hiểu, anh tôi đã mang nó ra sân vẽ một cái pháp trận, dán phù chù, cành liễu nhúng nước, phơi nắng…..
Vài ngày sau, tôi thấy đầu lâu bàn dương giác kia không khác gì những vật phẩm trang trí thông thường
Lão xà tinh có lẽ nhìn thấy thứ này có sừng, ảo tưởng lúc hoá rồng có thể đội thứ này lên đầu.
“…. Thật mù tâm, cho rằng sừng bò có thể ở đằng sau cái sừng khác? Nào có dễ dàng như vậy?” Anh tôi ngồi xếp bằng trêи sàn nhà, giúp Vu Quy uống sữa.
Hai tiểu bảo bảo này, gần như là đói cùng lúc, Vu Quy đói bụng liền khóc thút thít, nũng nịu, chọc đến người khác đau lòng, anh tôi chỉ cần nghe thấy tiếng liền chạy ngay đi dỗ dành, cưng chiều đến không chịu được
U Nam khi đói chỉ ʍút̼ ngón tay, hắn so với vu quy ăn nhiều hơn, mỗi ngày tôi hút ra vài túi sữa lớn 2/3 trong đó là U Nam ăn.
Tôi thấy anh tôi thích Vu quy như vậy, vì thế thử thăm dò hỏi:” anh, khi nào anh sẽ sinh tiểu bảo bảo”.
Anh tôi bĩu môi nói:” không cần, có hai tiểu tổ tông này, chúng ta còn chưa đủ bận sao? Đủ rồi, đủ rồi, dù sao hiện tại cũng rất tự do, thái gia gia cũng không ép buộc anh, cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm”.
” Anh đừng đắc ý, nói không chừng sẽ có tình huống ngoài ý muốn sảy ra đâu, này, tại sao sau ngày đó lâm ngôn thấm lại không đến nhà chúng ta? Đều tại anh quá công khai làm cô ấy ngại ngùng….” Tôi giả vờ thư giãn, đổi chủ đề hỏi chuyện đó.
” Anh công khai thế nào?” Anh tôi buồn bực nhìn tôi
” Anh trực tiếp khiêng người về phòng! Chúng ta đều đứng ở đó, lâm ngôn thấm mặt đỏ như máu, một đường che mặt, không dám nhìn người”. Tôi bĩu môi nói:” anh là thổ phỉ diễn xuất, không hổ là hậu duệ của thái gia gia”
Anh tôi khẽ cười, không nói gì.
Ai da….. Nụ cười này có thâm ý nha, có vẻ như anh tôi đã cười rất nhiều lần
Khi Lâm ngôn thấm giả vờ làm cô thôn nữ, anh tôi cũng cười như thế này, có lẽ là cảm thấy lâm ngôn thâm không ngu ngốc, cho nên đoán được ý tưởng của anh tôi trước.
Ngày hôm đó, anh tôi nói với lâm ngôn thấm ” trước khi kết hôn, tùy ý cô gọi, tùy ý cô đến…”
Lâm ngôn thấm trả lời ” nói như vậy, tôi sẽ không kết hôn”
……. Lời này không chỉ đồng ý đề nghị ” tình nhân” của anh tôi, mà còn uyển chuyển biểu đạt rằng mình đang si tình
Khi đó anh tôi cũng cười như vậy.
Không nghĩ đến ở thời điểm mấu chốt, EQ của lâm ngôn thấm lại bùng nổ như vậy, cư nhiên nhiều lần dẫm lên sở thích của anh tôi.
” Anh, vì sao mấy ngày nay lâm ngôn thấm không đến đây? Hai người có liên lạc với nhau không? Có phải anh vừa thô lỗ lại thô bạo, doạ cô ấy chạy mất rồi không?” Tôi kéo dài âm cuối hỏi anh tôi.
Tên này, trước kia luôn cuốn lấy tôi hỏi thăm tôi cùng giang khởi vân bạch bạch bạch như thế nào, bây giờ tôi phải trả thù
Quả nhiên, anh tôi khó chịu hỏi ngược lại:” anh vừa thô lỗ lại thô bạo sao?