Càng nghĩ tôi càng cảm thấy kỳ lạ, anh tôi rất biết chăm sóc người khác, chỉ cần là người anh coi trọng, thì anh cũng sẽ không bao giờ vứt bỏ đối phương
Nhưng bây giờ sớm như vậy, anh tôi lại gọi Lâm Ngôn Thấm đến đây? Chỉ vì bạch bạch bạch?
Cho dù có rất muốn đối phương, cũng không nên như vậy chứ….. Lâm ngôn thấm còn đưa tay sờ sờ trán anh tôi, là anh tôi bị bệnh sao?
Tôi muốn xuống hỏi nhưng lại sợ làm phiền bọn họ.
Lúc này thật xấu hổ, còn chưa tới sáu giờ, gọi người dậy, cái lý do này không tốt lắm.
“Em ngẩn người cái gì vậy?” Giang khởi vân cau mày hỏi
” …. Em cảm thấy anh trai em có gì đó không ổn”. Tôi có chút lo lắng.
“Chỗ nào?”
“Vừa rồi Lâm Ngôn thấm đến cửa nhà em, còn sớm như vậy … Anh ấy đi xuống mở cửa, còn vừa ôm vừa hôn cô ấy … Bình thường anh ấy sẽ không bám riết như vậy.”
Giang khởi vân cười cười đứng dậy nói:” nam nhân một khi muốn nữ nhân, sẽ chẳng phân biệt ngày hay đêm, chuyện này có gì kỳ lạ đâu?”
Quần áo của anh ấy đã buông lỏng, tôi nhịn không được mà đưa tay giúp anh ấy giữ chặt vạt áo.
Anh ấy cười cười, khẽ hôn lên má tôi:” …. Ta cũng muốn thời thời khắc khắc ôm em, nhưng đáng tiếc, thần chức quá phiền người”
Gỗ Huyết Long, tôi tìm kiếm thông tin về loại gỗ này, nhưng những gì trêи mạng cung cấp chỉ là bề ngoài, không làm thế nào để biết được những tin đồn bí ẩn sâu hơn.
Loại gỗ này không mọc ở đất nước của chúng tôi, mà lấy từ những khu rừng mưa nhiệt đới hoang sơ ở Nam Dương, cho nên loại gỗ huyết long bản địa này có giá thật xa xỉ, chỉ có thể muốn chứ không thể mua.
Một cây cổ thụ phát triển, yêu cầu cả trăm năm thời gian, mà những kẻ trộm, chỉ mất một lát là có thể kết thúc sinh mệnh của nó.
Cho nên những loại gỗ quý hiếm này càng ngày càng ít đi, giá thành càng ngày càng tăng cao như thuyền gặp nước vậy
Ấn Độ gọi loại gỗ này là gỗ đế vương, dùng để điêu khắc làm quyền trượng, được khảm đá quý, vì vậy các tín đồ phật giáo cũng rất kính trọng loại gỗ có linh tính này
Nhưng bây giờ tín ngưỡng ấn độ hay là ấn độ giáo, hoặc phật giáo đang bị suy thoái rất mạnh, không còn thịnh hành như ở Trung Quốc nữa
Tôi nhớ lại chuỗi hạt phật trong tay hối thanh hoà thượng, mặt trêи có khắc chân ngôn, hẳn là được truyền lại từ vị đại hoà thượng năm đó đi phong ấn phá trận
Vật xa xỉ như vậy, lại là thánh vật của phật giáo, tại sao bên trong lại có son phấn và dầu người?. ||||| Truyện đề cử: Mở Mắt Thấy Thần Tài |||||
Cuối cùng trời cũng đã sáng, tôi lập tức đi xuống gõ cửa phòng anh tôi.
Lâm ngôn thấm nhìn thấy tôi mới nhẹ nhàng hơn một chút, trêи mặt còn đỏ ủng, nói với tôi:” Tiểu Kiều, Vân Phàm có bị bệnh không?”
“Hả?” Tôi nghe thấy lời này càng lo lắng hơn.
Tôi không rảnh quan tâm đến nghi ngờ của mình, nhanh chóng vào phòng kiểm tra tình trạng của anh tôi, anh ấy nép mình trong chăn bông trắng, ôm gối ngủ
Tôi không dám nhấc chăn bông lên, anh cùng lâm tiểu thư thân mật hẳn là đang khoả thân, tôi cố gắng đứng xa hơn, đưa tay sờ sờ cái trán của anh tôi
Không sốt, nhưng lại hơi lạnh.
“Tôi ngày thường tỉnh dậy rất sớm. Hôm nay 5 giờ đã dậy, liền đến nhà bếp học làm bữa sáng với dì giúp việc, sau đó thuận tay chụp ảnh gửi cho Vân Phàm xem, không ngờ hắn trả lời tôi ngay lập tức”
Hoá ra không phải anh tôi buổi sáng tinh lực tràn đầy, muốn bạch bạch bạch mới gọi lâm ngôn thấm đến.
Tôi chỉ biết anh tôi sẽ bị cá tính làm đau người khác, sao có thể vì chính ɖu͙ƈ vọng của mình mà trời còn chưa sáng đã gọi lâm ngôn thấm đến được.
” Trả lời cô cái gì?”
” Hắn nói đừng làm ồn….” Lâm ngôn thấm ủy khuất cong môi:” tôi không biết hắn không xuống được giường”
Anh tôi mỗi ngày đều ngủ đến 9, 10 giờ, lâm gia có lẽ trước nay vẫn như vậy, ngủ dậy rất sớm, lâm ngôn thấm nhất định nghĩ hơn 5 giờ anh tôi sẽ dậy ăn sáng?
” Tôi trả lời một câu xin lỗi, để hắn tiếp tục ngủ, có thể hắn sẽ nghĩ tôi đòi hỏi quá nhiều, nhưng hắn lại trả lời tôi, nói là gặp ác