Thần thú mà giang khởi vân triệu hoán tên là Bá Kỳ, nó là một con chim lớn lưng xám, chân đen, mỏ dài, cái mỏ thoạt nhìn trông thật sắc bén.
Những thần thú này không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài, bọn chúng phần lớn đều có pháp tướng biến hoá, có thể lớn có thể nhỏ, thậm chí còn trở nên vô cùng hung hãn.
Trước đây nó đối phó với Luyện Thi Nhân chỉ là ảo ảnh, lúc bắt đầu trông nó giống như một con ghé con, nhưng thực chất nó là một thần thú ăn thịt người, nó cắn những luyện thi nhân đó giống như nghiến răng cắn bổng vậy
Bá Kỳ này có phải cũng sẽ biến thành bộ dáng hung ác như vậy không?
” Tiểu nương nương đừng lo lắng, ta chỉ ăn ác mộng thôi, không làm tổn thương đến lệnh huynh đâu”. Nó nói với tôi.
“Được rồi….. Mỏ của ngươi thật sắc bén, cẩn thận một chút….” Tôi dặn dò một câu.
Nó giật giật cái cổ, nhìn thấy tôi thật lo lắng
Giang khởi vân mở miệng nói:” có thể để chúng ta nhìn thấy nhọn nguồn của ác mộng không? Đây không phải là ác mộng bình thường, hẳn là mắc mưu.”
” Vâng, ta sẽ cố gắng hết sức”. Nó đột nhiên dang rộng đôi cánh, bao bọc anh tôi dưới cánh giống như một quả trứng.
Viên quang thuật của tiên gia, so với phàm nhân cao minh hơn gấp trăm lần, giang khởi vân giơ tay phất phất một cái, trêи lưng Bá Kỳ hiện lên một hình ảnh mơ hồ.
Chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng, hình như là một nữ nhân cái bụng phình to không bình thường, không biết cô ấy có thai hay gì đó, nhưng có vẻ như đang xin tha, sau đó…..
Một tay ở sau lưng cô ấy xuyên ra trước ngực, máu chảy đầm đìa, trêи mặt cô ấy nở nụ cười quái dị, nôn ra rất nhiều máu, cả người mềm nhũn ngã xuống đất.
Cứ như vậy một đoạn cảnh tượng đẫm máu, lặp đi lặp lại, có phải anh tôi mơ thấy cảnh tượng này không?
Tôi đang định nói, giang khởi vân liền giơ tay ra hiệu cho tôi không được nói.
Cảnh tượng bên trong viên quang thuật lại thay đổi, rất nhiều người không một manh áo che thân quỳ trong phòng, giống như động vật chờ bị giết, trêи mặt mỗi người đều không có sinh khí.
Trong số đó đột nhiên có người nhảy đựng lên giống như bị điên, rất nhanh đã bị hai nam tử bịt miệng kéo ra ngoài.
Còn những người khác vẫn như vậy, chết lặng quỳ gối ở nơi đó.
Đây là cảnh tượng gì? Khẳng định không phải là thứ mà anh tôi mơ thấy.
Mấy ngày nay thứ đồ vật mà anh tôi động đến chỉ có hộp trang điểm năm xưa của bố tôi, cái gương lược chạm khắc kia hẳn là có linh tính, nhất định nó còn đọng lại một số ý niệm bên trong
Anh tôi khẽ nhíu mày, hừ một tiếng, giống như rất không thoải mái, tôi nôn nóng liếc mắt nhìn giang khởi vân, nếu đây là ác mộng mau chóng tiêu diệt nó đi, đừng để anh tôi vất vả như vậy.
” Một chút kiên nhẫn cũng không có”. Giang khởi vân mang theo chút trách móc trừng mắt nhìn tôi.
Tôi bĩu môi, nếu là người ngoài, tôi khẳng định sẽ rất bình tĩnh
Nhưng đây là ai, là anh tôi, anh đối với tôi mà nói, cực kỳ quan trọng, sao có thể bình tĩnh nhìn anh tôi bị ác mộng tra tấn?
Cái mỏ của Bá Kỳ giống như móc câu, từ từ hút một sợi sương đen trêи người anh tôi ra ngoài, sương mù mờ mịt quấn quanh, hoá thành một bộ sương khô
Tôi từng nghe nói, có người vì ác mộng mà nổi điên, lúc ngủ, cơ thể con người bắt đầu hoạt động, nếu rơi vào trạng thái căng thẳng sợ hãi, các tế bào thần kinh ở não bộ bị kϊƈɦ thích quá mức, sẽ gây ra trọng tải lớn cho cơ thể.
Từ trước đến nay, tôi đều ỷ lại vào anh tôi, thậm trí bố tôi còn vô tình để anh gánh vác cả gia tộc, anh luôn đáng tin cậy, cho nên anh có sảy ra một chút vấn đề cũng khiến chúng tôi lo lắng bất an.
Đừng nhìn anh tôi và bố tôi suốt ngày đấu võ mồm, ông đối với anh tôi là một bộ dáng tán thưởng, nhưng lúc này trong lòng ông cũng lo lắng đến không thôi.
Sợi sương mù màu đen biến thành bộ xương khô kia bị Bá Kỳ nuốt xuống, nó nói:” ác mộng, tuy rằng có thể cắn nuốt, nhưng ngọn nguồn của ác mộng sẽ không biến mất, một thời gian sau nó sẽ xuất hiện lần thứ hai, chỉ có hoá giải ác mộng ban đầu mới là loại bỏ tận gốc”.
Bố tôi liên tục đứng ngoài cửa nghe ngóng, sau khi Bá Kỳ biến mất, bố liền mở cửa nhìn tôi nói:” Tiểu Kiều, ta nghe nói thiên sư lão thần tiên xem nhương tinh rất linh nghiệm,