Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu (Chồng Ta Là Quỷ Vương)

Chương 441


trước sau

Nữ nhân này đã từng gặp tôi rồi sao? Tại sao tôi lại không có một chút ấn tượng nào vậy?

Tôi không có bất kỳ xã giao nào trong vòng tròn này hết, tính cả các tên của bạn học tôi cũng không nhớ nổi, vì sao nữ nhân này lại biết rõ về tôi vậy?

Hơn nữa bây giờ trêи môi và cằm của cô ta dính đầy máu, đã không còn là người nữa rồi.

” Chu Hơi Thị, ngươi là đoạt xác của người nào?” Tôi nhíu mày hỏi.

” Hỗn láo, dám gọi thẳng tên của công chúa như vậy à!” Một thanh âm như tiếng chuông từ trong đêm tối vang vọng ra

Bên cạnh Chu Hơi Thị có hai lão nhân nhỏ gầy, mặt mày hốc hác, một trái một phải giống như vệ sĩ bảo vệ cô ta

Anh tôi bước lên đứng song song với tôi, chúng tôi tận lực ngăn cản người phía sau xông lên, một tay tôi thò ra sau, bí mật vẫy vẫy, ý bảo bọn họ trốn đi, không biết những đồ đệ này của thẩm gia có hiểu rõ tâm tư của tôi không.

Anh tôi nói:” thôi đi, cái gì công chúa với chả không công chúa, thời đại này không có công chúa, cũng không có công chủ, quỷ liền là quỷ, nếu tu không thành quỷ tiên thì nên thành thật đến Minh Phủ luân hồi, đừng luyến tiếc nơi này nữa, kết quả lại mắc thêm lỗi lầm, cuối cùng lại tan thành tro bụi”

” thứ hỗn láo này! Một đứa trẻ chưa đủ lông đủ cánh cư nhiên dám ăn nói lỗ mẵng với công chúa!” Một lão nhân mở miệng mắng

Anh tôi giễu cợt:” các ngươi là hai người sống hả? Vậy mà còn can tâm tình nguyện làm nam hầu cho công chúa này? Về già còn phải chịu ngược tâm lý nặng như vậy sao? Các ngươi, xương cốt già nua hết rồi thì còn mấy giọt tinh huyết? Còn chịu để cho công chúa quỷ này hút ư? Để ý không bị mã thượng phong nha!”

Mã thượng phong…. Ô lão thái nói, trong trung y gọi là ” trầm cảm”, tên khoa học họi là ‘” chết đột ngột”

” anh….. Nghiêm túc đi”. Tôi có chút bất lực nhìn anh tôi.

Hai lão nhân kia mặt mày xanh mét, bất kể là già hay trẻ, cái làm nam nhân chịu không nổi hẳn là vấn đề này?

Anh tôi cố ý chọc giận hai lão nhân này, bọn họ là người sống, ngay cả có là pháp sư tà đạo ghê gớm đến mức nào, cũng không chịu nổi viên đạn trong tay sĩ quan Lư, cho nên hiện giờ hai người này là dễ dàng đối phó nhất.

Chu Hơi Thị lạnh lùng nói:” được rồi, bị một tên tiểu tử chưa đủ lông đủ cánh chọc giận, các ngươi còn có tiền đồ sao?”

Hai lão nhân cúi đầu kìm nén cơn giận, lùi lại một bước tỏ lòng thành kính.

Chu Hơi Thị ngẩng đầu nhìn tôi, mặt mày cô ta sắc bén, làm tôi hoảng hốt, có cảm giác như rất thân quen.

— chả nhẽ tôi đã từng gặp nữ nhân bị Chu Hơi Thị đoạt xác này sao?

” Chu Hơi Thị, rốt cuộc người ngươi đoạt xác là ai? Ngươi tạo nghiệp còn chưa đủ nhiều sao? Giết người chính là…..”

” Giết người?” Cô ta cười lạnh, ngắt lời tôi.

” bổn công chú giết người như rơm rạ….. nhưng đó đều là kẻ thù, đều là đồ tể ngoại tộc, trừ ác không phải là nghiệp chướng mà là công đức! Ngươi là một tiểu nha đầu thì biết cái gì?” Cô ta gầm nhẹ.

” đúng vậy, đúng vậy, các ngươi đều là lão quỷ đã chết hơn 400 năm hiểu biết rất nhiều, đáng tiếc lại sa vào tà đạo”. Anh tôi mắng:” chưa từng thấy con quỷ chết già nào lại kiêu ngạo như vậy, vừa già vừa chết lại còn không nguyên vẹn, ngươi cảm thấy mình là mỹ nhân sao? Đầu óc hẳn là có nhiều hố lắm nhỉ?”

Vừa rồi Chu Hơi Thị còn giáo huấn hai lão nhân kia, giờ nghe xong những lời này, tức giận hai tròng mắt đêù muốn rớt ra ngoài,

” tiểu hỗn đản! Bổn công chúa muốn lột da của ngươi”. Cô ta tức giận gào lên.

” ” Cảm ơn, tiểu gia rất khoẻ mạnh, không cần ngươi hỗ trợ lột da, ngươi vẫn nên chiếu cố mấy nam hầu xung quanh ngươi đi, có phải bao bì bên ngoài quá dài nên ảnh hưởng đến chất lượng thải bổ tinh huyết, đúng không?”

phun……

Tôi dường như nghe được âm thanh của máu bắn ra ba thước

” tiểu xúc sinh, ngươi dám xúc phạm chúng ta, lại còn làm nhục công chúa?” Hai lão nhân không nhịn được, giơ tay lên bấm tay niệm thần chú triệu hoán quỷ hồn

Sợ ngươi ư? Hừ, phía sau ta là quỷ môn lớn như vậy, đến bao nhiêu kéo bấy nhiêu!.

“bùm–!”

Một tiếng súng vang lên, tất cả mọi người đều im bặt

Chỉ có vỏ đạn ở trêи cầu thang vang thành tiếng

Sĩ quan Lư lạnh lùng nói:” các ngươi sợ đạn sao? Vậy thì tốt rồi, hai tay ôm đầu, tất cả đều ngồi xuống cho

ta! Ai dám lộn xộn, lão tử cho ăn bã đậu”

Hai lão nhân nhìn họng súng không dám manh động, nhưng Chu Hơi Thị tóc ngắn kia lại chế nhạo, bước lên một bước:” ngươi dám nổ súng với ta? Thử xem…. Cùng lắm thì ta lại đi tìm thân xác khác, nhưng nếu ta bị thương, vậy hôm nay, toàn bộ người ở chỗ này, một người cũng không được sống”.

Hừ! Cô ta kiêu ngạo như vậy sao?

” Chu Hơi Thị, chủ nhân ban đầu của thân thể này đâu”

” chủ nhân ban đầu? Một thân không có chỗ cho hai người, ngươi nói xem, chủ nhân ban đầu đi đâu rồi…… Đương nhiên là bị ta nuốt rồi….” Cô ta lạnh lùng đáp.

“….. ngươi nuốt linh hồn?” Tôi nghi ngờ hỏi.

Trước kia lúc tôi bị tà đạo bắt lấy, giang khởi vân từng triệu hồi sứ giả xám xịt, những quỷ hồn đến từ Minh Phủ đó đều mang linh hồn tà sư gặm sạch sẽ, công chúa quỷ này cũng có thể làm được sao?

” nuốt linh hồn đã tính là gì? Hahaha…. Ta còn ăn người nữa……” cô ta vươn đầu lưỡi ɭϊếʍ vệt máu còn đọng lại trêи miệng, tỏ vẻ mãn nguyện.

Tà khí trong hộp phấn còn sót lại một số hình ảnh: một nữ nhân bị lột hết quần áo, cái bụng nhô lên không bình thường, cô ta bị tra tấn nghiêm ngặt, thậm chí còn bị kẻ thù ép cô ta ăn thịt những người hầu của mình…..

Chu Hơi Thị cười cười, trong ánh mắt mang theo kia khôn khéo xảo quyệt

” Mộ Tiểu Kiều, nếu các ngươi nổ súng vào thân xác này, không một ai sẽ thoát khỏi có liên quan….. may mắn, có thể trở thành thân xác để bổn công chúa chiếm đoạt, hẳn là nên mang ơn bội nghĩa mới đúng, …… Nhưng nữ nhân này tâm lý cũng vô cùng cực đoan, hehehe……”

Trêи mặt cô ta lộ ra vẻ mặt sung sướиɠ:” các ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào chuyện của bổn công chúa, ta cũng không có ý định gây láo loạn ở nhân gian, nhưng chỉ muốn lấy lại tất cả những thứ thuộc về bổn công chúa mà thôi…… Ta chết thảm như vậy, lại còn phải trấn áp bao nhiêu vong hồn có oán khí tận trời vì Minh Phủ, dù sao cũng phải để ta hưởng thụ nhân thế tốt đẹp chứ, đúng không?”

” ngươi đã hại người lại còn chăng biết xấu hổ, thời gian mấy trăm năm, ngươi không giác ngộ được cái gì sao?” Tôi nhịn không được mà quát lên:” ngươi mang từ bi của anh ấy dẫm đạp thành cái dạng gì rồi!”

” Dẫm đạp ….. Hừ hừ hừ….. Dẫm đạp…. Thiên địa bất công, ta đã bị dẫm nát từ lâu rồi! Nếu tôn thần từ bi, vì sao lại không độ ta, vì sao lại không độ ta?” Trêи mặt cô ta hiện lên thần sắc điên cuồng

” Tiểu kiều, đừng nhiều lời với cô ta nữ, não của quỷ, em biết đấy”. Anh tôi thì thầm.

Nhưng chúng tôi có thể làm gì?

Giang khởi vân đặt lời nói ở đó, những người khác của Minh Phủ đều sợ hãi, sợ bản thân không cẩn thận làm trái định ước của tôn thần.

Cô ta đã chiếm đoạt một phàm nhân, còn không kiêng nể gì, kiêu ngạo tuyên bố chúng tôi không dám nổ súng

Dù sao cũng phải tìm hiểu rõ danh tính của thân xác này đã, đúng không?

Bên ngoài vang lên một chuỗi còi báo động của cảnh sát, những tiếng ồn ào huyên náo trêи lầu làm cho chúng tôi chú ý, có người ở cửa cầu thang hô to:” Lư đội trưởng, rút lui, nhanh lên”

Ánh sáng của đèn pin trong tay sĩ quan Lư chiếu sáng khuân mặt Chu Hơi Thị, cô ta chói mắt, theo phản xạ, duỗi tay che đôi mắt lại, hai lão nhân kia lập tức bấm tay niệm thần chú thả ra một đám vong hồn đang gào rống kia.

” lần sau đưa ít người đến, chúng ta lại nói chuyện, Mộ Tiểu Kiều…..” Thanh âm của Chu Hơi Thị ẩn sâu vào trong bóng đêm.

Lập ngục thu tà bay ra vô số xiềng xích, khoá trụ những vong hồn đang bay múa cuồng loạn này, những vong hồn mấy trăm năm có oán khí quá nặng, cư nhiên có thể chống lại lực lượng của quỷ môn quan, tôi và anh tôi mau chóng dùng Độ u khoá hồn, các đệ tử của thẩm gia nhanh chóng theo sát, nhảy xuống dưới hành lang…..

Dịch: vi vu

———————


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện