Sau một trận rối ren, tôi thở dài, đứng trước lối đi bí mật của nhà trống.
Chúng tôi có quá nhiều kiêng kỵ, nhưng đối phương lại không kiêng nể gì, có quá nhiều lợi hại.
” Mộ cô nương”. Sĩ quan Lư vỗ vỗ bả vai tôi, trêи gương mặt nghiêm nghị gợi lên một tia cười, trộm chỉ vào túi quần của mình nói:” đừng nản, ta đã lén chụp mặt cô ta rồi…..”
Hả?
Không hổ là đội trưởng cảnh sát hình sự, thật là dày dặn kinh nghiệm.
Tôi vừa định khen ngợi, hắn liền nhìn tôi, lắc đầu nói:”.... ta muốn thông qua quan hệ bí mật để kiểm tra thực hư ra sao, có tin gì ta sẽ thông báo cho các ngươi, nhưng tuyệt đối phải giữ bí mật”
” được”. Tôi gật đầu.
Chỉ cần biết thân phận của nữ nhân này, chúng tôi mới có thể xử lý thích đáng.
Trước kia tôi cho rằng thu quỷ là thu quỷ, câu tà là câu tà, bây giờ mới biết mọi thứ không phải như vậy
Tôi vẫn là người sống, tôi còn có anh, có bố và hai tiểu bảo bảo, nhà tôi có đầy đủ người già trẻ nhỏ, lại còn có hai sủng vật nữa
Nếu tôi tùy ý thu hồn câu tà, thì quỷ hồn sẽ bị quét sạch, nhưng để lại thi thể nằm đầy trêи mặt đất, lúc đó, tôi biết giải thích như thế nào?
Dựa theo luật pháp thế gian, tôi không thể thoát tội, hoặc là giết người đền mạng, hoặc là ngồi tù chung thân
Đây có lẽ là điều mà Lâm Ngôn Hoan vẫn luôn nhấn mạnh:” tôi tin, nhưng tôi chỉ có thể dựa theo luật pháp thế gian để xử lý”
Tôi thoáng qua có chút hiểu lập trường của hắn.
Thẩm thanh nhụy ở tầng hầm xem xét các phòng, mang cây trâm bằng gỗ đào cài lên búi tóc của mình, nhíu mày nói:” một vài thi thể bị hỏng, nội tạng không đầy đủ, nói chung là muốn chế tác da người, kết quả là bị các ngươi cắt ngang”
” còn phát hiện gì nữa không?” Tôi hỏi.
Cô ta sửng sốt trong chốc lát, chợt nhận ra giống như bản thân đang hội báo công việc cho tôi, lập tức, tức giận hét lên:” ngươi tự mình đi xem không được à?”
Tôi nhíu mày nhìn cô ta:” Thẩm Thanh Nhụy, trêи danh nghĩa ngươi vẫn là người kế thừa của Thẩm Gia, cư xử cho tốt, về sau còn có vị trí của ngươi”
“Ngươi–!”
” đừng mơ tưởng sau này chết đi có thể về Minh Phủ làm thị nữ, ngươi hiện tại là người, đã chết thì phải đi Minh Phủ đi Quên Đài, nhảy giếng luân hồi…… Âm Cảnh Thiên Cung từ nay không còn liên quan gì đến ngươi, ngươi vẫn nên quý trọng thân phận người kế thừa của Thẩm Gia, đừng để bản thân mình hai bàn tay trắng, biến thành thứ vô dụng”. Tôi ân cần nhắc nhở cô ta
Cô ta nghiến răng nghiến lợi gào lên:” ngươi dựa vào đâu mà quyết định tương lai của ta? Đế quân đại nhân sẽ…….”
“Anh ấy?” Tôi xoa xoa trán, bây giờ tôi nghe tới người khác nhắc đến giang khởi vân, tôi liền có cảm giác khó chịu, thật là càng ngày càng u mê
” Anh ấy là phu quân của ta, đã ở Minh Phủ kết thúc buổi lễ, là người nằm bên gối, là cha của con ta, ta quy y Thanh Hoa, chí tâm quy mệnh, là thê tử của anh ấy, là nương nương của Minh Phủ, nếu ngươi tự cho rằng mình là thuộc hạ của anh ấy, thì ta sẽ là chủ mẫu của ngươi, ngoan ngoãn nhận rõ thân phận của mình, không nên si tâm vọng tưởng, ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi xuất hiện ở Âm Cảnh Thiên Cung thêm lần nữa sao?”
” Ngươi…..” Cô ta tức giận đến nghiến răng nghến lợi.
Tôi cười nói:” ta làm sao? Rất xấu xa hay là rất hẹp hòi? Ngươi đừng dẫm đạp lên lòng tốt của ta, ta có thể để ngươi tiếp tục mang danh người thừa kế của thẩm gia, nếu không……. để ngươi thân thể tiêu vong, thử một lần đi đường ác quỷ xem sao”?
Cô ta mím môi, cô ta cũng đã từng ở Minh Phủ, khẳng định là biết đường ác quỷ là nơi như thế nào, bị Thước Quách gặm nhấm, sau lại tan nát linh hồn, cho dù có luân hồi cũng sẽ có khuyết tật.
Cô ta muốn cho tôi mất đi tiểu bảo bảo, sau đó ở Minh Phủ không thể mang thai được nữa, khiến tôi không còn gì đặc biệt, hy vọng xa vời sớm muộn gì giang khởi vân cũng sẽ chán tôi, ….. Nhất định cô ta đã nghĩ đến điều đó.
” nếu ta không trải qua cực khổ, thì không biết anh ấy lại có thâm tình như vậy, ngươi cũng có góp công…… về sau thu liễm tâm tính cho tốt, làm chuyện mà người thừa kế nên làm, như vậy, vị trí gia chủ ngươi mới có thể hy vọng, ngoan ngoãn sống một đời, đừng như công chúa