Trước mặt chúng tôi là một cái sân đình, cách hoàng thành không xa, nhưng trông khá đơn giản.
Chúng tôi là người Phương Nam, không hiểu biết nhiều lắm về phong tục của Phương Bắc, nhưng khi nhìn vào hai cái Thạch Cổ Trụ ở cửa trước sân, cũng có thể đoán được, tòa nhà này trước kia là một người có thân phận sinh sống
Dù có thân phận như thế nào, thì toà nhà này cũng là một vị bằng hữu giao lại cho thái gia gia của chúng tôi, khế nhà đất đều có đủ cả, trong thời kì kiến quốc, thái gia gia cũng cố ý về đây sống một thời gian, để hoàn thành nốt các thủ tục.
Cho nên, căn nhà này, hiện giờ cũng là sản nghiệp của Mộ Gia, mà những sản nghiệp này, từng cái một sẽ được sang tên của anh tôi.
Thái gia gia biết chúng tôi sắp đến đế đô, liền sắp xếp người ra đón chúng tôi về, Mộ Gia ở bên này, tuy không có làm kinh doanh, nhưng có những vị bằng hữu cũ đã từng hợp tác
Anh tôi tiếp quản nhân sự và tài sản, không thể tránh khỏi những ghen tị của người trong nhà
Nhưng mà, gia chủ là gia chủ, tài chính quyền lực đều nằm trong tay, sau đó còn phải kiếm tiền nuôi sống cả gia đình, mỗi người trong gia tộc, mỗi năm đều nhận được một mức hoa hồng nhất định, như vậy thì mới có thể duy trì được một cái gia tộc.
Tiếp đón chúng tôi là một người họ Tác, một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi, cắt đầu đinh, còn có vài sợi tóc bạc trắng
Hắn mở miệng chính là nồng đậm tiếng đế đô, tôi gọi hắn là Tác Bá bá, hắn nổi da gà run lên, cười nói:” tiểu cô nương, ngươi mới là con gái miền nam chân chính, giọng nói thật mềm mại, nghe được xương cốt ta đều nhão ra, ngươi biết ở đây người ta gọi là gì không? Gọi là đại gia, Tác đại gia”.
Tôi nhíu mày, khó hiểu nói:” đại gia?”
Có lẽ do âm cuối vừa cao vừa mỏng của tôi, nên làm hắn bật cười, hắn lắc đầu nói:” ai da, chịu không nổi, chịu không nổi,đại tiểu thư thật là đáng yêu! Câu đại gia thật là ….. Không thể để âm cuối thượng chọn biết chưa? Âm cuối mà thượng chọn được coi là người mà các cô nương sẽ hầu hạ”
Thật rắc rối.
Tôi ngậm miệng, không nói gì nữa.
Anh tôi giải vây nói:” được rồi, lão Tác, ngươi đừng có già mà không đứng đắn, kẻo lại bị nghi ngờ là gạ tình em gái ta!”
” ai gia, tiểu ca nhi, gia chủ đại nhân, ta nào dám, tuy rằng ta họ Tác, nhưng tiền tiêu xủa ta là Mộ Gia cho suốt 20 năm qua, ta nào dám đối với đại tiểu thư bất kính như vậy, đây là nói đùa thôi, hai người đừng chú ý ….. Đại tiểu thư đừng tức giận, lão Tác ta phải cảm ơn các ngưoi, nhất định sẽ chăm sốc tốt cho hai người”
Tôi chưa bao giờ đi xa nhà, ở quê quán là 16 năm, ở cửa hàng nhỏ là ba năm, kinh nghiệm xã hội không đủ, đối với phong tục của con người, nhận thức thật nông cạn.
Tôi thấy Lão Tác mồm miệng thật lanh lợi, khi nói còn mang theo thái độ khinh người và kiêu ngạo, tôi nhịn không được mà hỏi:” người dưới chân thiên tử như các ngươi, mồm miệng đều lợi hại như vậy sao?”
Hắn cười nói:” Đại Tiểu Thư, câu hỏi này của ngươi, hỏi đúng rồi, chúng ta là dân đen ngồi dưới chân Thiên Tử, chẳng có bản lĩnh gì cả, nhưng có thể ngồi trong hẻm khoác giá cả ngày mà không ngừng lại”.
“ Hả??” Tôi trợn tròn mắt, đây là tự đánh mất mình sao? Tại sao con kiêu ngạo như vậy?
” ha ha, ta còn chưa có mang lên trang bị đâu, chờ mặc áo blu trắng, sách theo quạt Hương bồ lũ lụt ( rượu), là có thể thổi phồng ba ngày”.
” Được rồi được rồi! Người tính toán để chúng ta đứng ở cổng đợi ngươi thổi phồng suốt ba ngày sao?” Anh tôi sốt ruột ngắt lời
Hắn cười cười, tìm chìa khoá mở cửa cho chúng tôi
Cái cảm giác lần đầu tiên của tôi về căn nhà này là thật nhỏ.
Nhưng ở nơi tấc đất tấc vàng như thế này, ngôi nhà này được coi là một biệt thự.
Lối đi vào là một bức tường bóng loáng, một bên hành lang là phòng làm việc, phòng cho khách, và nhà vệ sinh công cộng.
Xung quanh cái trung đình, có một số cây hoa quế và hoa hải đường, còn có bàn ghế đá.
Bên cạnh hai phòng chính, còn có sương phòng và phòng bếp ….. Nơi này Tuy nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi.
” Bên trong đã được