Đi giao hoá rồng, đây là một thần thoại trong truyền thuyết, con rắn 500 năm thành giao, còn giao sau ngàn kiếp thì hoá thành rồng.
Nhưng đây cũng chỉ là tin đồn, theo quan điểm thông thường của chúng tôi, người sinh ra đã có âm dương nhị khí, ba hồn bảy phách, linh thể, đối với tu đạo, cái này được coi là điều kiện mà ông trời đã ưu ái.
Dị loại tu đạo, so với nhân tu còn khó khăn hơn nhiều.
Nhân tu nói luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần, Luyện Thần Hoàn Hư, các Tôn Thần tiên gia đều vì một đoàn dương khí mà về với trời.
Mà dị loại tu đạo cần phải biến âm thành dương, phải trải qua lôi kiếp Càn Dương Cương khí, nếu độ kiếp mà thành công thì có thể cởi bỏ bản chất, nếu không thành công, thì đạo hạnh trăm ngàn năm đều là giấc mộng bồi hồi.
Rắn là loại máu lạnh cực âm, thỉnh thoảng trêи núi có những con rắn lớn bị sét đánh, hoặc là có những giấu vết của đi giao ở phương nam để lại sau những trận đại hồng thủy( lũ lụt).
Hầu hết những lời đồn này đều không phải là đi giao hoá thành rồng … Trong các trường hợp, rắn sẽ luôn là rắn, cho dù có đạo hạnh, tu thành Liễu Tiên, cuối cùng có là đi giao hoá rồng hay không, thì vẫn là một sự kiện rất nhỏ
Hơn nữa, ở đế đô này, từ xưa đến nay nguồn nước chính là vật liệu quan trọng nhất, khó có lũ lụt, thì lấy đâu ra đi giao đến đây được?
Lão phương trượng nghe thấy câu hỏi của tôi, mở to mắt ra nhìn, gật đầu nói:” tiểu bằng hữu, ngươi thật là người trời sinh có đạo tâm, hai người các ngươi từ lời nói đến cử chỉ, đều là người hiểu biết, tiểu bằng hữu này hiểu biết rộng rãi với thế tục, hẳn là ngươi cũng hiểu biết rõ tu hành”
Tôi cười cười, quả thật tôi cũng đang tu hành …. Cùng với Giang Khởi Vân, không thiếu những lúc bị anh ấy dạy tư tưởng của Đạo Giáo.
Ngài ấy nói:” đi giao là một chuyện, nếu ở trước mặt hai vị mà nói nó vô cùng kỳ diệu, thì có vẻ như chỉ là múa dìu qua mắt thợ thôi, lão nạp tin tưởng ngàn năm qua có việc đi giao hoá rồng, nhưng nơi này, không phải là nơi có địa phúc như vậy ….. Ngược lại, nơi này còn có âm khí rất mạnh”
” vậy vì sao ngài lại nói là đi giao?” Tôi không hiểu nhìn ngài ấy.
Lão phương trượng gật đầu nói:” hai vị tiểu bằng hữu là người phương nam, hẳn là không biết dưới Đế Đô này có đi giao?”
” ….. Bên dưới có đi giao?” Anh tôi hỏi.
Lão Phương trượng gật đầu:” Đúng vậy, lão nạp đoán, đầu của những người này hẳn là được chôn ở dưới nhánh sông ngầm, sau đó …… Không biết từ khi nào, những con sông ngầm này bị khô hạn và thay đổi hướng …… Hơn nữa những đầu man này, hai người tưởng tượng không ra được đâu, xích sắt xuyên qua hai hốc mắt, toàn bộ được khóa ở trêи một sợi xích”.
” Cái gì?!”
Tại sao lại phải làm như vậy?
Tôi biết chiến tranh không thể nói về nhân đạo, nhưng ….. Nhưng phí sức lực làm cái này để làm gì vậy?
” Hai vị Tiểu Bằng Hữu có nghe đồn về chuyện khóa long Tĩnh ở đế đô không?”
” Chúng ta đã nghe qua rồi, những người ở trong vòng tròn, còn có ai chưa từng nghe qua chuyện này nữa đâu? Cấp cao đã sớm hiểu rõ chuyện này là như thế nào, chẳng qua cố ý đem lời đồn để lại ở dân gian, làm sinh chúng có tâm kính sợ mà thôi”. Anh tôi nói.
Loại giếng này là trí tuệ của lão tổ tông, lúc đó, không có dụng cụ thăm dò kỹ thuật khoa học, chỉ có thể sử dụng phong thủy Kham Dư Chi Thuật, để tìm miệng giếng, sau khi tìm được miệng giếng, bắt đầu tiến hành mở rộng miệng giếng, thông đến sông ngầm.
Nhưng không biết cuối cùng sông ngầm sẽ chảy về đâu, vì phòng ngừa lũ lụt hoặc khô hạn, nên đã sử dụng một loại phương pháp — ” xích sắt đổ tắc” để kiểm soát dòng chảy và tốc độ của sông ngầm.
Không biết xích sắt bỏ xuống giếng, chất đống dưới sông tối bao lâu, thời nhật chiếm đóng, bọn chúng cảm thấy bên dưới có kho báu, liền ép buộc bá tánh đến kéo xích sắt lên, kết quả kéo thật lâu mà cũng không thể kéo lên được.
hơn nữa trong giếng còn có mùi tanh của nước đen, còn có những tiếng động ầm ầm, cộng với lời đồn thổi trong dân gian, khiến quân xâm lược nhật sợ hãi ném xích sắt ở lại
Đây là sự kết tinh của trí tuệ, đến nay nhiều người vẫn cho rằng, đi giao nằm dưới giếng Long Tĩnh của đế