U Hải âm u của Thanh Hoa Trường Lạc Giới tôi từng đi lần đầu, thì không muốn đi lần thứ hai nữa.
Lần trước tôi từ nơi đó đi xuống, đã rơi đến Địa Ngục Huyết Trì, tầng sâu nhất Minh Phủ. Toà màu đen của toà thành đó khiến tôi ấn tượng sâu sắc, nếu như không có Giang Khởi Vân dùng hoa sen đỡ lấy tôi, có thể sẽ rơi đều đều xuống!
Tôi không muốn đi con đường này lắm, nên hỏi Bạch Vô Thường:” Còn đường khác có thể đi không?”
Hắn cười hì hì nửa ngày, nói:” Vốn dĩ Người cũng có thể không rơi đến nơi đâý, nhưng vì trong lòng Người nhớ nơi ấy, cho nên mới có thể rơi xuống chỗ của Đế Quân Đại Nhân ở…… Bằng không từ con đường đó đi xuống, phần lớn tình huống là rơi xuống bên kia Hoàng Tuyền.”
Rơi vào trong sông Hoàng Tuyền cũng không được đấy!
Tôi lại không biết bơi, mà mặt dưới con sông đó đang giam cầm nhiều âm hồn như thế, quá đáng sợ!
Bạch Vô Thường cười hì hì nói:” Tiểu Nương Nương không cần vội. Nếu như Người muốn bước vào Minh Giới một lần nữa, thì cách thuận tiện mau lẹ nhất là đi U Hải âm u. Ta mời các thần linh lớn nhỏ của Âu Vong Đài (Đài Vong Hồn) tiếp đón Người thì được rồi, không cần sợ.”
Thần linh lớn nhỏ của Âu Vong Đài? Chính là các tỷ muội thần Mạnh Bà và Mạnh Thù sao?
Lần trước, tôi đã không có cơ hội gặp mặt thần Mạnh Bà. Nếu như lần này từ con đường này đi, thì tôi đi thăm hỏi vị thần linh trong truyền thuyết này một chút.
Tôi hỏi Bạch Vô Thường đi Thanh Hoa Trường Lạc Giới lần nữa thế nào.
Hắn do dự một hồi, rồi nói rằng:” Dưới chân Thiên Tử đây có nhiều đạo quan có tiếng, Người lại tìm nơi thờ cúng Thanh Hoa Đại Đế. Người là đệ tử thụ giới do đích thân Thanh Hoa Đại Đế chạm đỉnh đầu sắc phong, chỉ cần chí tâm quy mệnh, không phạm giới luật, mặc niệm bảo cáo, Thanh Hoa Đại Đế sẽ nghe thấy lời cầu nguyện của Người, phái người đến tiếp đón.”
Tôi gật gật đầu, còn muốn hỏi nhiều thêm vài câu, thì nhìn thấy Hắc Vô Thường sắc mặt đen như đáy nồi, dường như đang thúc giục Bạch Vô Thường mau quay về làm việc.
” Tiểu Nương Nương, Người tranh thủ tu luyện nhé, tu luyện tốt rồi thì có thể tới lui ở tam giới, không cần phải chịu đựng thêm nhiều hạn chế thế này nữa.” Hắc Vô Thường thúc giục nói.
” Được……”
Nói thì nói thế, tu luyện nào có thể dễ dàng như vậy?
Hơn nữa, điều này cũng không phải muốn thì có thể đạt được. Tôi cũng rất mong muốn tu luyện nhanh nhất có thể, nhưng pháp khí Thiên Trọng Tuyết mà Giang Khởi Vân đưa tôi vẫn như cũ, không có biến thành Bạch Ngọc Liên Hoa.
Cho dù tôi có rất nhiều cửa sau để đi, nhận được nhiều sự giúp đỡ của tiên gia, nhưng việc tu luyện không thể một lần là xong. Việc này cần tích lũy theo tháng ngày, đòi hỏi sớm tối mỗi ngày thực hành, còn cần phải luyện khí hoá thần, luyện thần hoàn hư.
Đến bây giờ tôi cũng chưa biết luyện khí hoá thần là cái gì. Lúc Giang Khởi Vân và tôi ở cùng nhau, đều là anh ấy chủ đạo, anh ấy muốn để tôi học, thì tôi học, không muốn cho tôi học, anh sẽ rất khéo léo tránh xa.
Bạch Vô Thường vừa mới đề cập đến cụm từ_ _ Li Hoan Cảnh (Ly ảo cảnh).
Cái này khiến tôi thầm lưu ý, nơi Giang Khởi Vân đi toạ vong vốn gọi là Li Hoan Cảnh à? (Toạ vong: Ngồi ngay thẳng và yên lặng mà qua đời. Đây là cảnh giới của Đạo gia, Đạo giáo, trong đó tâm và pháp ứng hợp với nhau, vật và mình cả hai đều quên. Theo luận Tọa vong do Đạo sĩ Tư mã Thừa trinh soạn vào đời Đường thì điểm then chốt của việc tu luyện hình khí, dưỡng hòa tâm linh, sống lâu mạnh khỏe là nhờ ở công phu định tĩnh, tức là pháp Tọa vong an tâm- trích từ điển Phật học).
Tôi không nhịn được hỏi:” Thất gia, Li Hoan Cảnh là nơi nào?”
Bạch Vô Thường hơi sững sờ, mỉm cười nói:” Lẽ nào Đế Quân đại nhân không nói với Người? Li Hoan Cảnh là một nơi bên trong Thanh Hoa Trường Lạc Giới, chỗ đấy cùng với nơi toạ vong nói chung khác biệt…… Còn cụ thể có khác biệt gì, những tiểu thần chúng tôi cũng không đoán ra.”
” Không phải ai cũng có thể đi vào nơi ấy, ngoài Thanh Hoa Đại Đế ra, thì chỉ một ít vị tiên gia có thể được vinh dự bước vào. Thế nhưng Thanh Hoa Đại Đế thiên vị Đế Quân đại nhân chúng ta như vậy, cho nên Đế Quân đại nhân vừa mở miệng yêu cầu, Thanh Hoa Đại Đế lập tức cho phép Ngài ấy tu luyện ở bên trong Li Hoan Cảnh. Nghe