Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu (Chồng Ta Là Quỷ Vương)

Lòng người khó đoán


trước sau

Từ xa nhìn thấy người đàn ông đó, chúng tôi cũng đã nhận ra đó là Thượng Quan Chân.

Hắn đeo kính râm, bên cạnh là mấy người mặc vest đen, hắn ta đứng ở nơi Lệ Lệ xuống xe để đợi cậu ấy, rõ ràng là biết hành tung của Lệ Lệ.

Lệ Lệ vừa xuống xe đã bị người của hắn ta đưa đi mất, mặc dù Lệ Lệ không vui, nhưng không hề phản kháng lại, nhìn có vẻ là quen biết hẳn ta.

Thượng Quan Chân quay đầu nhìn xung quanh, tôi lập tức có người ra sau chỗ ghế phụ, anh tôi cúi đầu giả vờ gọi điện thoại, may mà chiếc xe này không phải chiếc mà chúng tôi đi đến Tử Hoa, vậy nên anh ta mới không phát hiện ra người trong xe là chúng tôi. "Thượng Quan Chân nói tới đây vì có chuyện cần làm, lẽ nào là giúp nhà Lệ Lệ làm chuyện gì? En nhớ ba của Lệ Lệ là phó thị trưởng." Tôi khẽ nói.

Anh tôi sờ cằm nói: “Nếu như là phó thị trưởng, nhờ người nhà Thượng Quan cũng có thể hiểu được, nhà hắn ta vốn dĩ phục vụ cho số ít người giàu có mà."

Không biết tại sao, lần này gặp lại Thượng Quan Chân, tôi luôn cảm thấy rất khó chịu.

Theo lý mà nói, đây là lần thứ hai tôi gặp anh ta, trước đây anh ta từng giúp tôi, tôi nên có ấn tượng tốt với anh ta mới phải chứ.

Nhưng khi anh ta đến gần tôi, tôi luôn cảm thấy có một cảm giác vô vùng bất an trỗi dậy.

Tôi do dự nói chuyện này với Phong Ly Ngân, hắn trầm giọng nói: “Tôi thấy, Thương Quan Chân có phải là có tình cảm gì với cô?"

Tôi lắc đầu: “Tôi không cảm thấy anh ta có tình cảm gì... Mà chỉ là thấy hình như anh ta hơi nhiệt tình quá." "Anh thì lại thấy hắn ta có chút ý gì đó với em, chỉ là em không cho anh ta cơ hội, anh ta không thể thổ lộ ra được mà thôi." Anh tôi hừm một tiếng.

Tôi có chút ngại ngùng, Phong Ly Ngân ngồi bên cạnh tôi, mà còn nói đến vấn đề này thì không thích hợp lắm.

Biểu cảm và lời nói của Phong Ly Ngân không có chút gì là ghen tuông: “Cô suy nghĩ kỹ lại đi, từ lần đầu tiên cô gặp hắn ta, lời nói và hành động của hắn có gì đáng nghi ngờ không."

Nghe những gì hắn nói, có lẽ là có chút nghi ngờ Thượng Quan Chân.

Đầu tiên, người trong ngành chúng tôi mặc dù hay hoạt động ở nhiều nơi, nhưng nhìn chung thì đều có những khu vực hoạt động riêng, ví dụ như nhà Thượng Quan thì đóng cọc ở Đế Đô, phạm vi hoạt động cũng đều ở Kinh Kỳ.

Thứ hai, bây giờ chúng tôi đi theo Lệ Lệ là bởi vì Lệ Lệ có quan hệ thân thiết với cái tên lột da Quan Nhan Thần, đi theo cậu ấy để tìm ra tung tích của Quan Nhan Thần.

Cuối cùng, chúng tôi đồng ý với Hứa Mặc Hàn tìm ra tên hung thủ nuôi tiểu quỷ, mà đúng lúc Lệ Lệ cũng có như hành động khác lạ, rất giống với người nuôi quỷ.

Vậy tức là, mọi manh mối của chúng tôi đều phải tìm hiểu từ Lệ Lệ, nhưng chính vào lúc này, Thượng Quan Chân lại đột nhiên xuất hiện, không cách nào khiến người ta không nghi ngờ. "Nếu như nói có điều gì đáng ngờ, đó chính là lần hắn cứu tôi cũng quá trùng hợp rồi." Tôi nhắc lại chuyện trước đây, bây giờ nghĩ lại, thấy trong đó có gì đó sơ hở. "Ngày đó, anh tôi và tôi đi ra từ tầng ngầm, có một bóng đen đã dụ anh tôi rời đi, sau đó tôi bị chụp bao tai, Quan Nhan Thần muốn đánh ngất tôi, khi đó còn có giọng nói của một người đàn ông xa lạ, có điều người đàn ông này từ đầu đến cuối không hề công kích tôi." “Sau khi tôi bị đưa lên xe, đi đến đường cao tốc thì gặp đoàn xe của Thượng Quan Chân, anh ta nói anh ta đuổi theo thể xác của Ma Vương, sau đó xe va vào đường ngăn cách, thi thể đó cũng không biết đã đi đâu, Quan Nhan Thần và tôi rơi vào tay hắn ta.”

Anh tôi nói tiếp: “Vậy nên hắn ta có thể dẫn em lên núi Tử Hoa, rồi sẵn tiện trói Quan Nhan Thần lại... sau đó đợi anh và em gặp Quan Nhan Thần một lần, xác nhận chính là hắn ta, xong vào đêm hôm

đó thì Quan Nhan Thần gặp chuyện, ngoài cửa có đến hai vệ sĩ đứng đó, Quan Nhan Thần bị lột da ở trong phòng, lẽ nào bọn họ không nghe thấy chút tiếng động nào sao?"

Tôi vừa nghĩ đến cơ thể bị lột da đó của Quan Nhan Thần, liền bịt miệng cố nhịn cảm giác khó chịu. "..Hành động chỗ mình." Phong Ly Ngân đột nhiên nói. “Có khả năng." Anh tôi gật đầu: "Nếu đổi lại là người khác, sẽ không cách nào làm mọi chuyện dứt khoát nhanh gọn như vậy được, còn không làm kinh động đến hai người gác cổng."

Phong Ly Ngân chậm rãi nói: “Hồn ma của Quan Nhan Thần ngày thứ hai bị bắt đi mất, hắn ta bất ngờ chết thảm, do đó âm phủ phải điều tra, hồn ma của hắn ta sau khi chữa trị đã hồi phục được một chút thần thức, theo hắn ta nói lại, người hại hắn ta đi từ cửa chính vào... người có thể làm như vậy, chỉ có thể là Thượng Quan Chân." "..Mục đích của hắn ta có lẽ là tấm da người của Quan Nhan Thần." Anh tôi tiếp lời. "Còn có một chi tiết mà chúng ta đã bỏ qua... hai người có còn nhớ hắn ta mời bà Thẩm tiễn hồn ma đi không?" Phong Ly Ngân nhếch miệng lên cười lạnh lùng: “Thẩm gia Khôn Đạo, ra tay vô cùng bá đạo, thuật tiễn hồn của bọn họ rất triệt để, sẽ không cho hồn ma cơ hội bảy ngày sau có thể trở về nhà!" "Phì phì... cũng chính là tên Thượng Quan Chân đã tính toán kỹ càng, lừa chúng ta quay vòng vòng như vậy.”

Tôi nghe những gì hai người họ nói, trong lòng lại cảm thấy càng bất an hơn.

Tôi bị Quan Nhan Thần mang đến giã thịt người đó, bởi vì chưa đến thời gian thích hợp, hắn ta đã nói với tôi rất nhiều chuyện.

Hắn nhắc đến chân tướng thôn Hoàng Đạo bị tiêu diệt, một pháp sư theo lý mà nói sẽ không nói những chuyện chính trị, còn hắn ra lại thoải mái nói với tôi rất nhiều, còn cả một vài quyết sách thượng cấp bí mật đó.

Quan Nhan Thần là kiểu công tử bột trong nhà tôi, làm sao hắn biết nhiều như vậy được?

Còn nhà Thượng Quan lại có qua lại với những gia tộc cao cấp, bọn họ biết rất nhiều chuyện mà người bình thường không thể biết được. "Hai người nói xem... có khi nào, Thượng Quan Chân chính là Quan Nhan Thần? Quan Nhan Thần nói có thể chia cách sinh hồn, tạo ra hai bản thân.” Tôi khẽ nói.

Đây là thông tin mà tôi suy nghĩ kỹ lại mới nhớ được, là kết luận tự suy đoán ra.

Ai ngờ rằng anh tôi khinh khỉnh nhìn tôi: “Nói thừa, nếu không thì chúng ta nghi ngờ hắn làm gì chứ? Nghi ngờ hắn có qua lại với Lệ Lệ sao? Đúng thật là phụ nữ mang thai giống như ngốc ba năm mà!" "Vậy, anh ta còn nói sẽ đến nhà chúng ta ăn cơm! Em không muốn đối diện với loại người đáng sợ như vậy! Hắn ta còn nói sẽ lấy ra nửa linh hồn của đứa trẻ trong bụng em!” Tôi vừa nghĩ đến nụ cười mang theo ánh sáng màu xanh đó, đã cảm thấy vô cùng sợ hãi. "Không sao, những điều này tạm thời chỉ là suy đoán của chúng ta, trước khi biết rõ chân tướng sự việc, chúng ta vẫn có thể tiếp tục giả vờ, để coi hắn ta có mục đích gì." Anh tôi rất liều lĩnh, không sợ hãi chút nào.

Đến đêm khi chuẩn bị đi ngủ, tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, tìm lúc lâu mới nhớ ra chiếc điện thoại đặc biệt mà Hứa Mặc Hàn đưa cho tôi để trong ngăn kéo.

Không hiện lên số điện thoại gọi đến, tôi lướt màn hình để nhận máy, giọng nói của Hứa Mặc Hàn vang lên: "Cô Quan, ngày mai khi nào thì cô rảnh? Tôi phái người đến đón cô." “Đón tôi? Đón tôi làm gì chứ?” “Tôi muốn mời cô đến nhà tôi xem xem... xem nhà tôi liệu có vấn đề gì không.” "Được, gửi địa chỉ cho tôi, ngày mai tôi và anh tôi sẽ tới đó.”

Tắt điện thoại, Phong Ly Ngân khẽ nheo mắt: “Điện thoại của ai đó?” "Của khách hàng, nói dùng bộ di động này để liên lạc với anh ta, số điện thoại khác không thể gọi vào số của anh ta được, đều bị chặn lại." Tôi bĩu môi, thành thực nói.

Ai ngờ rằng điều mà Phong Ly Ngân quan tâm không phải cái đó, mà hắn lạnh lùng hỏi: “Là đàn ông sao?"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện