Đây, đây chính là loại dụng cụ mà mọi người nói đấy sao?
Da đầu tôi dựng đứng lên, nhìn bà già lưng còm đó cầm những khúc gỗ đó lên khoa tay múa chân, cười nói: "Sao lại còn xấu hổ nữa chứ? Vợ chồng với nhau thì bình thường thôi mà?"
"Bình thường sao?” Tôi khẽ hỏi: “Cùng với quỷ thì cũng là bình thường sao?"
Bà ấy sững sờ một hồi, gật đầu nói: “Có người là chồng quỷ, có người là vợ quỷ, nhưng cho dù là ai, lúc giao hợp phía bên người sống sẽ bị âm tà nhập vào cơ thể, nhẹ thì sốt, nặng thì tổn dương, rất ít có người bình yên vô sự, vậy nên đến nơi đây mua bao cao su đặc chế là chuyện rất bình thường."
Tôi có chút kinh ngạc, sau đêm khi tôi mười sáu tuổi, quả thực đã bị bệnh nặng, nhưng mà đợt trước khi Phong Ly Ngân xuất hiện lần nữa, hắn mỗi ngày đều để lại nhiều thứ trong cơ thể tôi như vậy mà tôi lại không bị sốt.
“Cô còn trẻ lại xinh đẹp như này, phu quân của cô nhất định rất yêu thương cô, chuẩn bị thêm mấy hộp đi." Bà lão nhiệt tình giới thiệu mấy loại bao cao su khác nhau: “Những cái này đều làm bằng giấy bùa chú, vậy nên tính đàn hồi không tốt lắm, nhất định phải chọn đúng kích cỡ, nếu không khi dùng sẽ không thoải mái đâu... Đương nhiên, mua rồi thì nhớ đốt cho chồng cô."
Tôi đỏ mặt đứng lên, xua tay nói: “Không cần đâu, không cần đu..."
Khi tôi chạy ra ngoài như bỏ trốn thì thấy anh tôi lại đang đưa tay ra ký hiệu trả giá trước một sạp hàng.
Tôi không hiểu mấy cái ký hiệu đấy của bọn họ, cuối cùng anh tôi vui vẻ gom cả đống đồ ở sạp hàng đó, gói lại rồi đi.
Bố tôi cũng gian thương như vậy sao?
Đến khi đi khỏi chợ Quỷ, tôi cũng chưa tìm được cửa hàng bán độc quyền điện thoại cho người cõi âm.
Khi trở về, anh tôi nói có khi chợ Tây có bán, lần sau chúng ta đi từ đất cực âm của chợ Tây xem thế nào.
Không tìm thấy điện thoại để đốt làm tôi thấy hơi đáng tiếc, ngày hôm sau tôi đi mua mấy bộ quần áo nam, sau đó xách lò đốt vàng mã ra ngã tư đường.
Tôi viết đại dòng Bắc Thái Đế Quân lên tờ giấy vàng, sau đó vẽ một vòng tròn, rồi cho hết vào lò, lén lút đốt đống quần áo đó.
Tôi đốt giấy ở ngã tư là đều có nghiên cứu cả, phải vẽ một vòng tròn, mở đầu hướng về phía quê hương của người cõi âm, sau đó rắc ít tiền giấy đã đốt ra phía ngoài vòng tròn cho âm sai phụ trách vận chuyển.
Khi tôi đốt xong, ngước đầu nhìn, đúng thật là có một quỷ sai xuất hiện trước mặt tôi.
Hắn cầm giấy vàng mà tôi đốt, thấy trên đó viết Đế Quân thì lộ vẻ mặt đau khổ, bọn họ sợ Minh Quân như vậy sao?
Tôi nhanh chóng đốt hết đống tiền giấy còn lại trong tay, rải ra bên ngoài vòng tròn để coi như trả công cho hắn, hắn lắc đầu thở dài rồi biến đi mất.
Tôi khẽ thở dài, đám quỷ sai này hình như đều sợ Phong Ly Ngân...
"Quan Thanh Tiêu.” Phía sau có người gọi, tôi quay đầu nhìn, là Triệu Hiểu Như!
Cậu ấy đến đây làm gì vậy?
Tôi nhanh chóng đậy nắp cái lò đốt vàng mã lại, vì muốn che giấu nên nói rằng: "À, tớ đi đốt chút tiền cho người thân đã mất..."
Triệu Hiểu Như khẽ cười, gật đầu nói: “Ừm, động tác của cậu rất chuyên nghiệp... không khổ là nhà nghề có gốc gác.”
Nghề của Quan gia chúng tôi là gian thương mới đúng nhỉ? Tôi thấy anh tôi kế thừa bố rất giỏi.
Cậu ấy đi đến trước mặt tôi, nhỏ giọng nói: “Tớ nghe nói nhà cậu bán đồ phong thủy cổ à... Tớ có chút chuyện muốn thương lượng với cậu, bây giờ tiện không?"
Tôi nhìn kỹ biểu cảm của cậu ấy, ánh mắt không có vấn đề, chỉ có chút tia máu, sắc mặt hơi xanh xao, nhưng nơi ấn đường không bị thâm đen.
"Tiện... có điều, cậu muốn làm g? Tớ còn phải về nhà nấu cơm nữa, không có nhiều thời gian rảnh." Tôi thận trọng trả lời.
"Vậy thì ngồi ở bên đường đây thôi." Cậu ấy chỉ về phía chiếc ghế ở ngay đường.
Tôi gật đầu, ở nơi này cũng không sợ cậu ấy sẽ có gì bất thường.
"Tớ muốn hỏi, nhà cậu có cái nào... có thể khiến người ta tĩnh tâm không, ba tớ gần đây rất hung