Tô Nhược muốn đi thử vai phim củaTrầnHữu Sinh, Lục Diệc Viễn sớm nhận được tin tức. Đang thử vai trước một tuần lễ, lúc hai người cùng nhau ăn cơm, hắn ưu nhã cắt lấy bò bít tết, một bên như có nhưkhông tìm hiểu nói: “Em thật sự muốn đóng phim điện ảnh?”
“Ân.” Tô Nhựợc gật đầu. Thế là, Lục Diệc Viễn sắc mặt đột nhiên liền có chút ưu thương, yếu ớt thở dài một hơi, hắn thận trọng quyết định: “Anh hôm nay trở về liền đập tiền Trần Hữu Sinh, nếu thực sự không được, tìm quan hệ phá hỏng con đường của hắn, nữ chính nhất định sẽ là em.”
Tô Nhược… Tô Nhược cảm giác mình so Lục Diệc Viễn còn ưu thương.
Cô nhấp một chút rượu đỏ, cự tuyệt nói:”Không cần.”
“Giới giải trí người tìm quan hệ nhiều vô số kể, anh đừng làm chuyện dư thừa, đây đều là tôi tự nguyện.”
Lục Diệc Viễn bản thân còn nói rất kiêu ngạo, con mắt lóe sáng như sao, chỉ kém ở trêи mặt viết ‘Nhanh khen anh’ ba chữ.
“Không quan hệ gì với chuyện này, chuyện Trần Hữu Sinh, em không nên nhúng tay, anh có kế hoạch.” Dứt lời, Tô Nhược lại cường điệu nói: “Đừng thêm phiền.”
Lục Diệc Viễn: “…”QAQ
“Cùng Nhâm Tuyết Sinh có quan hệ?” Hắn chần chờ một chút, dựa vào trực giác hỏi ra lời. Tô Nhược mặc dù có chút hiếu kì hắn là thế nào đoán được, nhưng không có biểu hiện rangoài, trực tiếp gật đầu, biểu thị không sai. Nói được lúc này, Tô Nhược nghĩlà Lục Diệc Viễn sẽ bắt đầu hỏi ‘Hai người vì cái gì kết thù a?’ chờ lời nói lúc… Lại nghe được hắn mười phần quả quyết mở miệng: “Có cần hay không anh giúp em chơi chết cô ta?”
Tô Nhược đầu méo mó: “A?”Đại khái là lỗ tai của cô có vấn đề đi, làm sao luôn cảm thấy… Có chút không đúng? Lục Diệc Viễn lại từ từ lặp lạimột lần, câu chữ rõ ràng, còn mẹ nó nhấc tay thề, cam đoan mình có thể làm sạch sẽ để người ta tìm cũng không ra. Trọng điểm là cái này sao uy! Tô Nhược tâm tình phức tạp.
“Nhưng mà… Nhưng… Anh có một nguyện vọng nhỏ.”
Lục Diệc Viễn sắc mặt trắng nõn nhiễm lên một tầng ửng đỏ, ánh mắt lấp lóe, “Em có thể hôn anh một cái không?”
Tô Nhược: “… . . .”A! Lục Diệc Viễn. Người có thể quang minh chính đại đưa ra loại yêu cầu này,Tô Nhược cảm thấy, mình quả nhiên vẫn còn là một đứa trẻ, uống một hớp rượu bình tĩnh lại một chút, cô không nói lời nào, Lục Diệc Viễn ở phía đối diện nháy mắt mấy cái, lông mi thon dài tựa như một thanh tiểu phiến tử, dưới mí mắt rơi xuống một hình bóng nhỏ , lông mày hơi nhíu, mang theo điểm ưu thương như có như không, cả người nhìn tựa như tiểu vương tử thận trọng.
“Không được sao?” Thanh âm của hắn càng ngày càng thấp, “Nhược Nhược em thật sự chán ghét anh đến vậy sao?”
“Em như vậy… Anh rất khó chịu.” Trêи thân khí tức hắc ám, đang nhanh yếu tỏa ra, như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ hắc hóa chó dại.
“Đưa tay ra.” Âm thanh quen thuộc vang lên, Lục Diệc Viễn đại não còn không có kịp phản ứng, thân thể cũng đã theo bản năng làm ra lựa chọn, hắn đem tay phải của mình đưa tới.
Ngay sau đó, hắn cảm nhận được một mảnh da thịt mềm mại, chạm đến. Hai người ở trêи bàn nắm tay, nămngón tay giao nhau, có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ cực nóng của nhau.
“A? ?” Lục Diệc Viễn ngu ngơ, còn có chút không rõ ràng.
Tô Nhược bất đắc dĩ thở dài một hơi nhìn, cô hỏi: “Anh sẽ cùng người chán ghét mình đi ra ăn cơm sao?” Không cần nghĩ vấn đề này, Lục Diệc Viễn trực tiếp lắc đầu.
“Sẽ tùy tiện cùng khác phái nắm tay sao?”
“Sẽ không.” Lục Diễn Viễn nói, con mắt càng ngày càng sáng, hắn không kiềm được kinh hỉ, “Cho nên Nhược Nhược chúng ta bây giờ là kết giao sao?”
Tô Nhược suy nghĩ một chút, cố mà làm nói: “Xem như thử việc đi.”
“Oa!” Lục Diệc Viễn thán phục một tiếng, thập phần hưng phấn nói: “Đặt câu hỏi, vậy anh lúc nào có thể chuyển chính thức.”
“Ba tháng.”
“Ai? một tháng không được sao?” Hắn đối với hiệp nghị này bực mình không công bằng, đưa ra kháng nghị, “Anh như nhân viên tốt ưu tú thế này, em không thể cân nhắc sớm một chút sao?”
Tô Nhược khóe môi khẽ cong, nước chảy mây trôi nói: “Anh có thể cân nhắc không làm nha.”
Lục Diệc Viễn: “…”Cái cương vị này một nhà, tùy hứng.
Tốt xấu gì miễn cưỡng cũng coi như lọt được vào mắt Tô Nhược, Lục Diệc Viễn cực kỳ hưng phấn, ngay cả chuyện phim ảnh trước đó cũng không nhắc lại, cả tràng hẹn hò đều đắm chìm trong bầu không khí tốt đẹp, đến khi đưa Tô Nhược đến cửa chính miệng hắn còn đòi hỏi hôn một lần.
Bất quá là hôn trán vừa chạm liền tách ra, hắn lại đỏ bừng cả mặt, bộ dáng ngây thơ lại luống cuống, nhìn Tô Nhược có chút bất đắc dĩ: “Trước đó đâu phải là chưa từng hôn qua, cần phải như vậy sao?” Nguyên chủ cùng Lục Diệc Viễn kết giao, mặc dù không có lăn ra giường, nhưng đơn giản ôm ôm hôn hôn thì đã làm.
“Kia không giống.”Thanh âm của hắn nhỏ bé yếu ớt như ruồi muỗi.
“Tốt tốt tốt.” Tô Nhược biểu thị đầu hàng, hướng hắn phất phất tay về sau, tiến vào nhà trọ của mình, đến khi tầng lầu sáng đèn lên, Lục Diệc Viễn một mực chờ bên dưới mới lái xe rời đi. Phòng Tô Nhược ở hiện tại là trong một trung cư cao cấp, trêи dưới hai tầng, bảo an rất tốt.
Tô Nhược đứng trêи ban công nhìn xe rời đi, trong đêm gió lạnh thổi qua, mang đi nhiệt độ cực nóng, Tô Nhược nghe hệ thống trong đầu mình hô to gọi nhỏ, không khỏi cảm thán nói: “Lúc trước ngươi rất tỉnh táo mà?” Làm sao