Có kinh nghiệm từ mấy cái thế giới trước đó, Tô Nhược mang nghệ sĩ ngoài dự liệu công việc rất thông thuận. Một cái chớp mắt, hơn mấy tháng liền qua. Hai cô gái đi quay hài kịch gia đình, người thành thật như Lâm Tu tạm thời không có làm việc, ở trong phòng thể hình cố gắng rèn luyện, Tô Nhược để hắn đừng nóng vội, các loại tiết mục truyền ra về sau, giá trị con người của hắn nhất định sẽ được đề cao.
Thì Dật quay xong phim truyền hình, về sau lấy được một khoản tiền, chuyển khỏi tầng hầm, thuê phòng ở đối diện Tô Nhược, chuyên tâm ở nhà sáng tác bài hát, lại ca hát.
Hết thảy đều đi vào quỹ đạo. Một ngày, hai người vì tiết kiệm tiền, cùng một chỗ kêu thức ăn bên ngoài, đối mặt với ăn, Thì Dật tư thế ngồi rất tiêu chuẩn, lưng eo thẳng tắp, hắn nuốt một cái sủi cảo chưng, nhìn Tô Nhược đối diện nói: ” buổi hòa nhạc của Lâm Văn bân xảy ra vấn đề rồi?”
“Cái gì?” Tô Nhược một mặt mê mang ngẩng đầu. “Lúc tập luyện xảy ra hoả hoạn, đốt chết hai nhân viên công tác.” Tô Nhược nghe vậy, nhướng mày, lấy điện thoại di động ra vô ý thức mở Weibo, bên trong gió êm sóng lặng, năm tháng tĩnh hảo, đừng nói người chết, ngay cả xé bức sự tình đều không phát sinh: “Tin tức của cậu từ đâu ra?” Thì Dật khóe miệng cong lên, cúi đầu, ăn cơm, cự tuyệt trả lời.
Tô Nhược: “. . .” Hắn chuyên tâm ăn mì, không thấy được ánh mắt Tô Nhược. “Nói đi, cậu là ai.” Tiện tay để đũa xuống, Tô Nhược ánh mắt sáng rực nhìn hắn, mặt mày vẩy một cái: “Không chỉ một lần, cậu giống như luôn luôn có thể biết tin tức mà người khác không biết, không phải rất kỳ quái sao?”
“. . .” Thì Dật quyết định trầm mặc tới cùng. Tô Nhược không phải người ngu, trải qua hàng loại chuyện thế này, trong lòng đối với thân phận của Thì Dật đã đoán được bảy tám phần, nhưng hắn đã không muốn nói, mình cũng không cần thiết truy tới cùng, chỉ là quan hệ nghệ sĩ và người đại diện mà thôi, cũng không phải người yêu.
Vết tích hoả hoạn quá rõ ràng, dù cho đối phương cố ý muốn đem chuyện đè xuống, nhưng nhân số hiện trường quá nhiều, căn bản không gạt được. Vào lúc ban đêm, những tin tức này ở trêи mạng phát tán. Nguyên nhân Diệp Văn Bân vốn là bởi vì buổi hòa nhạc lưu động cả nước, trường kỳ bá chiếm hot search. Trêи internet tin tức vừa ra, liền nhanh chóng bị bôi đen càng đưa thêm lôi cuốn.
【 ô ô ô, bánh bánh nhà chúng ta không có bị thương chứ, đau lòng. 】
【công ty rác rưởi, mạch điện có vấn đề dẫn đến hoả hoạn, các người NB như thế làm sao không lên trời đâu, hại buổi hòa nhạc bánh bánh nhà tôi phải ngừng, ghét các người nha. 】
【lầu trêи hẳn là chuyên gia chửi mướn đi, còn chửi cả công ti bánh bánh nhà mình, bội phục bội phục. 】
【 hai người chết, một người bỏng nặng, sáu người bỏng nhẹ, thật đau lòng, hãy vì bọn họ cầu nguyện. 】
【 phát sinh loại sự tình này, Diệp Văn Bân không biểu thị một chút sao? Weibo giả chết? 】
Lúc này, W thị trong tửu điếm. “Chuyện này trách nhiệm chủ yếu, hẳn là người phụ trách vận động, chúng ta chỉ là khách trọ, phát sinh ngoài ý muốn này, chúng ta ai cũng không nghĩ tới.” Yến Vũ cầm di động, lý trí cùng người đối diện trò chuyện, “Đương nhiên, ở phương diện tiền tài, chúng ta nhất định sẽ làm đền bù thích hợp. Chuyện trêи mạng, cũng mời mọi người nói tốt nhiều hơn.”
Hai bên đàm phán không sai biệt lắm, Yến Vũ cúp điện thoại, nhìn về phía nam nhân phía bên phải một mặt âm trầm. Mặt mày của cô thấp thỏm nhiều hơn, miễn cưỡng cười vui nói: “Chuyện trêи mạng đã liên hệ công ty thuê thuỷ quân, bên này cũng giải quyết không sai biệt lắm, Văn Bân anh yên tâm, tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến danh tiếng của anh.”
“Ta lúc đầu đã nói đừng chọn nơi đó.” Diệp Văn Bân bình tĩnh nói, có chút bất mãn trừng mắt liếc cô ta.
“Chúng ta lúc trước đến W thị phát triển, nhận qua ân tình của bọn họ, cho nên. . .” Yến Vũ cười khổ cúi đầu, “Thật có lỗi, là lỗi của em.” Lần này buổi hòa nhạc lưu động, Diệp Văn Bân phát tin tức từ lâu, khổ sở hơn mấy tháng, một đường đi tới cuối, ai biết đến cuối cùng, xảy ra sơ suất lớn như thế.
Về sau người khác nhắc lại chuyện này, chắc hẳn nói cũng không phải hắn ưu tú như thế nào, mà là hoả hoạn, chết người. Chẳng những không thể nâng cao địa vị trong giới, ngược lại trêu đến một thân toàn tiếng xấu.
Diệp Văn Bân trong lòng có chút bất mãn, đối với bạn gái khó tránh khỏi có mấy phần lời oán giận, chỉ là ngại phong độ không có ý tứ nói ra, chỉ có thể nuốt xuống. “Được rồi, đã giải quyết, vậy chúng ta nhanh đi nghỉ ngơi, sáng mai còn có đánh một trận ác chiến.”
Hắn nói. Yến Vũ gật đầu: “Vậy ta trở về gian phòng của mình rồi?”
“Ân.” Không được bạn trai giữ lại, Yến Vũ trêи mặt xẹt qua một vòng đắng chát, cắn môi lui ra ngoài. Một đêm này, Yến Vũ từ đầu đến cuối không có nghỉ ngơi tốt. Chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu của cô không khỏi liền toát ra thi thể người chết đi, bọn hắn mở to mắt, thân thể phát ra mùi cháy đen, khác nào ác quỷ đến lấy mạng.
Cô ta cực sợ, sắc mặt trắng bệch, trêи môi đều không có huyết sắc. Ngốc trệ nhìn chằm chằm trần nhà nửa ngày, run run ngón tay nhắn tin cho bạn trai.
【 anh đã ngủ chưa? 】
【 em có chút không ngủ được, có thể tâm sự với em không? 】 Một phút trôi qua. Mười phút trôi qua. Nửa giờ trôi qua.
Tin nhắn một bên từ đầu đến cuối vắng vẻ, chưa có nhắn trở về, rốt cục, cô từ bỏ. Cơ thể bị nhiệt độ ấm áp của điện thoại từ trong ngón tay trượt xuống, đêm tối khiến người ta sợ hãi cùng cô tịch phóng đại vô hạn.
Yến Vũ bình thường kiên cường nữa, tỉnh táo, đối mặt với chuyện người chết lớn như vậy, vẫn như cũ bối rối luống cuống. Nhưng cô từ đầu đến cuối đều nhớ rõ chức vị của mình. Người đại diện. Là người an bài tài nguyên cho nghệ sĩ, tồn tại để bài ưu giải nạn.
Cho nên cả ngày hôm nay nàng đều ở cố nén, ngụy trang mình, ở bạn trai vì buổi hòa nhạc hủy bỏ mà lớn phát cáu, bất mãn phẫn nộ lúc, nàng dùng đến tay run rẩy kiên trì đem tất cả mọi chuyện đều xử lý tốt. Không thể để lại chỗ bẩn cho hắn, nhất định phải đem dư luận khống chế tốt.
Cho đến lúc này. Tình cảm ngày thường kiềm chế trong lòng toàn bộ trào ra, nước mắt không kiềm nén được rơi xuống, dọc theo đuôi mắt rơi vào trêи gối đầu màu trắng, ban đầu chỉ là nhỏ bé nghẹn ngào, đến đằng sau đã từ từ biến thành gào