Thủy An Lạc lại càng cảm thấy áy náy với anh Sở vĩ đại nhà mình hơn, cả đời này chắc cũng chỉ nghiêm túc chụp ảnh cưới một lần thế nhưng lại làm gò má của anh Sở bị thương mất rồi.Tiểu Bảo Bối vịn tay mẹ đứng lên, sau đó với cái tay ú nần toàn thịt của mình qua ôm cổ của ba, hôn chụt một cái lên mặt ba mình.Sở Ninh Dực xoa đầu Tiểu Bảo Bối rồi lại nhìn ánh mắt đầy áy náy của Thủy An Lạc, cuối cùng anh vươn tay che mắt của Tiểu Bảo Bối lại rồi nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên khóe môi của cô.Đôi mắt của Thủy An Lạc lập tức trừng lớn, không thể tin nổi nhìn thẳng vào anh.Sau đó cô lại nghe được hai chữ mà Sở Ninh Dực dùng để nói với cô cảđời này bằng cái giọng dịu dàng chưa từng có: Ngốc nghếch!Rõ ràng là bị mắng thế nhưng tâm tình của Thủy An Lạc lại cực kỳ vui vẻ.Tiểu Bảo Bối bị che mắt không nhìn thấy gì liền vung hai tay bày tỏ kháng nghị.
Nhóc muốn gạt gạt cái tay ba để ba buông nhóc ra.Nụ hôn kết thúc thì Sở Ninh Dực cũng hơi lùi ra một chút, đồng thời cũng giải phóng cho đôi mắt của con trai.Sở Ninh Dực đứng dậy, một tay của anh đỡ lấy Tiểu Bảo Bối đang bám trên ngực mình còn một tay kéo Thủy An Lạc.Lần này thì Thủy An Lạc đã biết cẩn thận hơn nhiều rồi.
Cô chỉ sợ mớ trang sức rườm rà trên đầu mình lại đụng tới hai ba con họ lần nữa thôi.Kiều Nhã Nguyễn đứng cách đó không xa nhìn cảnh này, sau đó lại nhìn về phía Cốc Hòa: “Anh đang chụp cái gì thế?”Cô không nhìn mấy khung cảnh kia mà chỉ nhìn anh ta đang không ngừng bấm nút chụp hình trên máy ảnh.“Đến khi nào cô nhìn mà hiểu được thì cô có thể đi làm nhiếp ảnh gia được rồi.” Cốc Hòa thấp giọng trả lời, đồng thời cũng nhích đến gần Kiều Nhã Nguyễn hơn một chút.Kiều Nhã Nguyễn hoàn toàn không cảm giác được việc này, thế nhưng cái người đứng đằng sau cô lại nổi giận.“Nói chuyện có cần phải đứng sát như thế không?” Phong Phong tức giận lên tiếng rồi kéo Kiều Nhã Nguyễn đứng lùi về phía sau một bước.Kiều Nhã Nguyễn bất ngờ bị kéo nên hơi mất đà, tuy đã được Phong Phong đỡ lại nhưng cũng nằm trọn trong lồng ngực của anh ta.Kiều Nhã Nguyễn lập tức theo phản xa mà lùi ra khỏi vòng tay ấy.
Cô nhíu mày nói: “Anh bị điên đấy à?”Phong Phong đột nhiên cảm thấy có chút tủi thân cùng khó hiểu.
Cô đối xử với bất cứ ai đều tốt nhưng tại sao lần nào đối diện với anh, cô cũng tỏ vẻchán ghét như vậy.Kiều