Sở Ninh Dực đang định nói gì đó, di động trên bàn đột nhiên vang lên, Sở Ninh Dực ra hiệu cho cô an tâm đừng nóng vội, sau đó vươn tay lấy di động, nhìn màn hình hiển thị xong liền nghe máy.
"Thiếu gia, người đi mất rồi, không có ai từ trong viện ra cả.
" Chú Sở nhíu mày nói.
"Đi? Đi đâu?" Sở Ninh Dực hỏi, đặt laptop xuống bàn, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
"Đi về hướng Nam, tạm thời vẫn chưa rõ là đi đâu, hình như sau khi gọi một cuộc điện thoại liền đi khỏi.
"Sở Ninh Dực nghe chú Sở nói vậy, trong đầu hiện lên bản đồ của Nam thành phố, sau một lúc mở miệng nói: "Nhà tù, Lâm Thiển Thần đang ở trong nhà tù phía Nam thành phố.
"Chuyển hướng kẻ khả nghi, có thể thấy rõ hung thủ thật sự vẫn đang ở trong viện, là Viên Giai Di hay --- Lan Hinh đây?Có lẽ ngay từ đầu anh nên để Thủy An Lạc gọi cuộc điện thoại kia thì mọichuyện đã không đến mức phải lòng vòng như vậy chăng?Thủy An Lạc nghe Sở Ninh Dực nói chuyện, nhìn anh cúp máy đứng dậy, vội vàng đứng dậy theo, "Lâm Thiến Thần? Anh nói là Lâm Thiến Thần?"Sở Ninh Dực cúi đầu nhìn Thủy An Lạc đứng dậy đi theo mình, thấy cả sự bất ngờ trong mắt cô, bởi vì anh biết, Thủy An Lạc vẫn nghĩ người kia là Viên Giai Di.
"Đi thì biết.
" Sở Ninh Dực nói, đưa Thủy An Lạc lên lầu thay quần áo.
Lần này Sở Ninh Dực lái xe, chắc vì sợ bị người khác thấy, nên Sở Ninh Dực lái một chiếc xe chưa từng lái bao giờ ra khỏi gara.
Thủy An Lạc đội mũ bước lên xe, gương mặt nhỏ nhắn vẫn đầy vẻ khó tin.
Sở Ninh Dực khởi động, trán cũng nhăn lại.
"Lâm Thiến Thần ở trong tù làm sao có thể mua chuộc được kẻ giết người? Hơn nữa, gã hung thủ kia bị úng não hay sao lại tự mình chạy đến đồn cảnh sát?" Thủy An Lạc không nhịn được liền nói ra nghi vấn của mình.
"Chắc tại không giết được em nên bị lây luôn bệnh úng não của em đấy.
" Sở Ninh Dực chậm rãi mở miệng, có vài phần trêu chọc.
Khóe miệng Thủy An Lạc giật giật nhìn Sở Ninh Dực, cô đang nói chuyện nghiêm túc với anh cơ mà?Sở Ninh Dực đương nhiên biết những kẻ