Sở Ninh Dực bước đến gần cô, Thủy An Lạc thấy vậy nằm thẳng xuống luôn.“Ai dám nhặt em về, bản thiếu gia đánh gãy cái chân chó của người đó!” Sở Ninh Dực thấp giọng thì thầm bên tai cô.Thủy An Lạc mím môi thật chặt định tránh né hơi thở của anh, nhưng cái sự mập mờ ấy cứ như hình với bóng trong từng hơi thở khiến cô không cách nào tránh đi được.Thủy An Lạc tránh không được lại bật cười: “Thế anh đánh gãy chân mình trước đi.”Sở Ninh Dực nhướng mày: “Em nói vậy là đang mắng chính mình đấy hả?”Mắng chính mình?Thủy An Lạc có chút ngơ ngác, rõ ràng câu vừa rồi của cô ý là bảo anh mới là chó con cơ mà!Sở Ninh Dực cười bí hiểm.
Anh bế Tiểu Bảo Bối lên rồi đặt nhóc vào trong chiếc nôi ấm áp của nhóc, sau đó lại điều chỉnh nhiệt độ thích hợp trong nôi, đắp kín chăn cho con rồi mới vén chăn lên nằm xuống bên cạnh Thủy An Lạc.Thủy An Lạc vẫn chưa hiểu sao anh lại bảo cô đang tự mắng mình?Đáng tiếc, nụ cười của Sở Ninh Dực vẫn bí hiểm như cũ, anh tắt đèn rồi ôm cô đi ngủ.“Triệu Thu chết thật rồi à?” Thủy An Lạc lại mở miệng hỏi lần nữa.“Ngủ đi, chuyện này đã qua rồi!” Sở Ninh Dực trầm giọng trả lời.Thủy An Lạc tựa vào lồng ngực của anh, khẽ mím hai phiến môi của mình lại.Cô chỉ mới rời đi có một buổi tối mà có cả giác như trời đất đều đảo lộn hết cả rồi.Phong Phong lái xe đưa Kiều Nhã Nguyễn quay lại trường học.
Trong xe tiếng cãi vã vẫn không hề ngừng lại.
Đa số là tiếng Phong Phong cố gắng tranh công còn Kiều Nhã Nguyễn khịt mũi coi thường.“Tôi nói cho em biết, trên đời này có ai giống như tôi đây...”“Anh không tự luyến thì chết hay sao thế hả?” Kiều Nhã Nguyễn tỏ ra chán ghét nói.Trước khi Phong Phong chưa kịp mở miệng phản bác lại thì di động của Kiều Nhã Nguyễn bỗng vang lên.Kiều Nhã Nguyễn thấy tên hiển thị trên màn hình xong tim liền đập thịch một cái.
Sao giờ này còn có người ở nhà gọi cho cô? Ba mẹ cô đều là người đi ngủ rất sớm, giờ này đáng ra phải ngủ rồi chứ nhỉ?Kiều Nhã Nguyễn ra hiệu cho Phong Phong im miệng rồi vội vàng nhận điện thoại: “Alo...”Chẳng biết người bên kia nói gì mà sắc mặt Kiều Nhã Nguyễn trong nháy mắt bỗng trở nên tái nhợt, di động trong tay cũng