Khóe miệng của Sở Ninh Dực hơi nhếch lên lộ ra một sự chế giễu.“Nói ngược lại thì mọi chuyện này đều do một tay Thủy Mặc Vân sắp xếp, để chuẩn bị cho hôm nay, lúc ông ta bị uy hiếp thì có một người đủ năng lực để bảo vệ con gái mình, để cho ông ta không còn lo lắng khi làm việc sau này nữa!”Trước đó Long Man Ngân cùng từng tự thừa nhận rằng bà có dụng ý khác.Nhưng Thủy An Lạc lại xảy ra chuyện vào đúng lúc này, không khỏi quá trùng hợp rồi sao.Ngay sau màn cầu hôn thế kỷ đó của anh.“Đệch...”An Phong Dương bất ngờ kêu lên, lần này thì ngay cả Phong Phong cũng buông chiếc di động đang cầm trong tay xuống.Đây mới cái gọi là cẩn thận sắp xếp từng bước này.Bọn họ đi từng bước một nhưng lại không đề phòng Boss chính, cũng chính là Thủy Mặc Vân.“Đúng là đòn tuyệt sát, cả lũ bọn mình đều bị chơi vòng vòng rồi!” Phong Phong vẫn cợt nhả nói.“Mặc kệ ông ta là người tốt hay người xấu, nhưng trên đời này An Phong Dương tôi chắc chỉ phục duy nhất một Thủy Mặc Vân mà thôi!” An Phong Dương vừa nói vừa vỗ mạnh xuống mặt bàn.“Nhưng rất có khả năng ông ta lại là hung thủ giết chết thầy các cậu đấy, chậc chậc chậc, thật là...”“Cậu cảm thấy nếu năm đó ông ta là người giết chết thầy thì liệu ông ta có giữ lại hai cái mạng của tôi với Sở Đại không?” An Phong Dương đột nhiên lên tiếng, nói rồi mới lại phản ứng lại được: “Không sai, đây chính là điều mà tôi chưa từng nghĩ tới! Nếu quả thật là ông ta thì chắc chắn ông ta sẽ không ngu tới nỗi giữ lại mạng sống của tôi với Sở Ninh Dực, lại càng không thể đưa con gái của mình đến bên Sở Ninh Dực được.”Phong Phong nhún vai coi như thừa nhận cách giải thích này.Sở Ninh Dực tựa lưng vào ghế, mười đầu ngón tay đan vào nhau kê dưới cằm anh.Thủy Mặc Vân thực sự là đại Boss sao?Lúc Thủy An Lạc tỉnh lại, nhất thời không biết mình đang ở đâu?“Em tỉnh rồi à.” Mân Hinh ngồi cạnh mép giường, mỉm cười nhìn cô nói.“Chị dâu?" Thủy An Lạc ngẩn người một chút rồi vội vàng ngồi dậy.Bụng của Mân Hinh lúc này đã to lắm rồi, muốn ngồi cho thoải mải thì phải ngồi nghiêng nghiêng mới được.“Sáng nay chị thấy tin rồi, vừa hay An Phong Dương cũng qua đây nên chị đi với anh ấy tới đây với em luôn.”“Cảm ơn chị dâu, em không sao đâu!” Thủy An