Thủy An Lạc chờ bên kia đáp lại, nhưng bên đó lại cứ im lặng suốt.Thế có nghĩa là anh đang vì Kiều Nhã Nguyễn đúng không?Anh ta cũng không hề thờ ơ như Kiều Nhã Nguyễn nói.***Sau khi Thủy An Lạc ra khỏi tiệm cafe không lâu, Sở Ninh Dực đã biết được mọi hành động của cô.Trong phòng tổng giám đốc, anh cứ miết trán mãi.Anh biết ngay là sẽ như vậy mà.Cố Thanh Trần nói xong lại phát hiện ra Sở Ninh Dực đang cau mày.“Lão Đại, anh có nghe em nói không đấy? Dự án Provence sắp tiến hành bước tuyên truyền tiếp theo rồi, anh...”“Lý Tử bị kiện rồi.” Sở Ninh Dực ngẩng lên nhìn Cố Thanh Trần nói.Gì cơ?Rõ ràng Cố Thanh Trần nghe thấy rất rõ lời anh nói, nhưng lại có vẻ như không hiểu anh nói vậy là có ý gì.“Lý Tử bị kiện á?” Cố Thanh Trần hơi thất thần, lặp lại một lần nữa, “Tại sao?”Nhiều năm nay, cô vẫn luôn bài xích người nhà họ Lý, bài xích nghe thấy chuyện của Lý gia, nhưng nói gì thì nói Lý Tử vẫn là em trai của Lý Hạo.Sở Ninh Dực nhìn cô nhưng không nói gì.Cố Thanh Trần đặt tài liệu trên tay xuống quay người đi thẳng.“Cố Thanh Trần, em đứng lại cho anh.” Sở Ninh Dực bỗng gọi giật lại, giọng điệu rất nghiêm túc.Cố Thanh Trần quay lại, “Lại là Thủy An Lạc có đúng không?”“Em nói cái gì đấy?” Sở Ninh Dực nhíu mày, tuy chuyện này quả thật có liên quan đến cô nhóc nhà anh, nhưng cũng đừng có nói thẳng ra như thế chứ.“Thế anh nói đi, chuyện này là sao?” Nhất thời, Cố Thanh Trần không thể áp chế được cơn nóng giận của mình.“Cố Thanh Trần, em phải biết mục đích anh nói chuyện này cho em biết là gì.” Sở Ninh Dực trầm giọng, “Chuyện của Lý gia chẳng liên quan gì đến em cả.”“Nhưng anh ta là...”“Chính vì anh ta là em trai của Lý Hạo, cho nên mới không liên quan đến em.” Nói rồi, Sở Ninh Dực liền đứng dậy đi về phía Cố Thanh Trần, “Cố Thanh Trần.”Chân Cố Thanh Trần mềm nhũn.Mục đích của