Sau khi tới tìm Lý Tử, Thủy An Lạc bắt đầu cùng Kiều Nhã Nguyễn lăn lộn ngoài đường trong cái thời tiết sương gió mù trời lạnh giá này.Hai người tới rạp Vương Phủ Tỉnh xem phim xong, lại vào trung tâm thương mại mua một đống đồ.Lúc thanh toán, Thủy An Lạc nói luôn: “Tao không có tiền đâu.”Kiều Nhã Nguyễn chớp mắt, móc điện thoại của cô ra, “Cô nương à, giờ ai ra ngoài còn mang theo ví nữa, quét wechat là được rồi.”Thủy An Lạc bĩu môi nhìn Kiều Nhã Nguyễn, ngay đến cả mật khẩu Zhifu* của cô, Kiều Nhã Nguyễn cũng biết.*Zhifu – Zhifubao: Một hệ thống thanh toán online của Trung Quốc.Nhưng khi Kiều Nhã Nguyễn trông thấy số dư không đủ bốn chữ số kia, khóe miệng cô giật giật, “Cô Sở à, ngay đến ba trăm tệ tiền ăn vặt mà mày cũng không có hả?”Thủy An Lạc bĩu môi, “Tao đã bảo là tao không có rồi mà.
Chị đây vừa mất việc xong đấy.”“Ầu sệt, bà xã của người giàu nhất thành phố A đang đứng đây nói với tao là không có tiền á?” Kiều Nhã Nguyễn tức giận ném trả điện thoại cho cô, sau đó lấy điện thoại của mình ra thanh toán.Thủy An Lạc cười nói, “Tao nói mày nghe, ngay cả anh Sở cũng không biết mật mã Zhifu của tao đâu nhé.
Mày là người duy nhất đấy, tự hào chưa.”“Em cảm ơn chị ạ.” Kiều Nhã Nguyễn bật cười thành tiếng.“Ha ha ha...” Thủy An Lạc cười lớn.
Hai người xách túi đồ ăn vặt to đùngrời khỏi trung tâm thương mại, “Thế này có phải là tốt không.
Sau này người khác có muốn giả mạo mày lừa tao cũng không được.”Sau khi ra khỏi trung tâm thương mại, Kiều Nhã Nguyễn đưa Thủy An Lạc về.
Hai người vừa đi vừa nhai đồ ăn mới mua.“Haiz, mà ban nãy ý của anh Lý Tử là chúng ta chỉ cần cầm chắc báo cáo tử vong và nguyên nhân dẫn đến nhồi máu cơ tim cấp tính là được rồi hả?” Kiều Nhã Nguyễn vẫn không yên tâm hỏi lại.Thủy An Lạc lắc đầu, vừa ăn vừa nói: “Không phải, còn cả bằng chứng chứng minh việc Lương Khiêm chết là vì tối hôm đó sau khi vào phòng bệnh đã cãi vã với ba