“Anh em về rồi à? Hồi trước vì chuyện thẻ đen của ba Lạc anh ấy đã cãi nhau với em một trận đấy, cho nên dạo này bọn em cũng không nói chuyện với nhau.” Thủy An Lạc vô cùng ấm ức nói.Cố Thanh Trần nhíu mày.Thủy An Lạc nhìn về phía Sở Ninh Dực, nói thế chắc là được rồi nhỉ.Sở Ninh Dực nhướng mày, chứng minh cô đã nói đúng.Cố Thanh Trần nhíu mày nói, “Anh cô thực sự có cách à?”Thủy An Lạc quay đầu lại nhìn Sở Ninh Dực, cuối cùng lại quay ra nhìn Cố Thanh Trần, gật đầu: “Thật đấy, anh tôi có thể tìm được luật sư, chứng cứ tôi có hết ở đây rồi.”Lông mày Cố Thanh Trần càng nhíu chặt hơn.Thủy An Lạc ngấm ngầm cúi đầu nghĩ, Sở tổng nha, anh lại định gài người ta rồi.“Chuyện thẻ đen là thế nào?” Cố Thanh Trần đột nhiên hỏi.Thủy An Lạc hơi sửng sốt, vội vàng mở miệng nói: “Thì là mẹ tôi lấy ba anh ấy, rồi ba anh ấy lại tặng cho tôi một trong số ba cái thẻ đen ông ấy có.
Sau đó thế nào thì cô biết rồi đấy.” Thủy An Lạc ấm ức kể lại.Cố Thanh Trần: “...”Chuyện này đúng là cô có biết, chỉ không ngờ Thủy An Lạc và Lạc Hiên lại có quan hệ như vậy thôi.“Anh ta không phải là anh họ của cô sao?”Thủy An Lạc: “...”“Phải, nhưng giờ chẳng phải cũng là anh con ba dượng của tôi đấy sao, thế nên mới liên quan đến cái đó.” Thủy An Lạc nói lòng nói vòng.Cố Thanh Trần vẫn nửa tin nửa ngờ.Thủy An Lạc tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục mở lời: “Cho nên nếu tôi mà đi tìm anh ấy thì nhất định anh ấy sẽ không giúp đâu, còn nếu cô đi thì...”Cố Thanh Trần lạnh lùng liếc Thủy An Lạc, cuối cùng đứng thẳng dậy, sau đó xoay người rời khỏi nơi này.Thủy An Lạc nằm bò ra sofa nhìn Cố Thanh Trần bỏ đi, vẫn cố nói thêm một câu: “Phiên tòa xử kiện Lý Tử sắp được mở rồi, chứng cứ tôi đều đã chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu mỗi luật sư nữa thôi.”Đáng tiếc, Cố Thanh Trần đã