"Con riêng."
.
.
.
.
.
Sau vụ bê bối lớn bỗng dưng xuất hiện tại bữa tiệc ra mắt sản phẩm mới của gia đình nhà Miruno đã gây lên một loạt drama về chuyện tình của vị chủ tịch của tập đoàn M&T và cô vũ công hạng C.
Đương nhiên vụ bê bối này cũng chẳng xa lạ gì đối với nhà Miruno cả.
Chẳng mấy chốc một cuộc họp báo đã mở ra, bố của Tanaoki tuyên bố rằng ông ta sẽ diệt tận gốc những ai đang có âm mưu phá hoại mái ấm của gia đình mình.
Nhưng liệu đó chỉ là lời nói?.
Tanaoki chẳng quan tâm gì mấy, nhưng mà quái thật. Mọi khi nếu như có chuyện là bố của Tanaoki sẽ không buông tha cho bất kì ai dù người đó chẳng có dính dáng với chuyện này. Nhưng ông ta lại bỏ qua cho mẹ con Mai mà chẳng thèm tra xét họ liệu họ có phải là người đã làm lộ tin tức đó ra ngoài hay không.
Tanaoki đứng trên tầng cao của sân thượng nhìn bố của mình đang nghe điện thoại của ai đó. Nhìn nét mặt thì có vẻ ông ta đang rất khó chịu.
Vụt.
"Bóng tốt."
Nhìn quả bóng golf bị đánh văng ra xa, Tanaoki chống cây gậy lên đất mệt mỏi nhìn về phía nó.
Thời tiết nóng nực thế này mà quái thật, tại sao Kaze lại nổi hứng xách cô đi đánh golf vào thời tiết này chứ?.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Em chán rồi, về đây." Tanaoki đi lại vứt cây gậy đánh golf cho người phục vụ, cô lại bàn chỗ người mẹ xinh đẹp của mình đang thưởng trà ngồi nghỉ mát.
"Hình như con không được vui nhỉ Naoki?." Bà ta nhẹ nhàng nói.
"Con ghét đánh golf, nóng như này chẳng muốn chơi tí nào." Uống cạn ly nước mát được phục vụ, Tanaoki lấy chiếc khăn lông lau bớt mồ hôi trên người.
"Mẹ nghe nói ba con đã xử lí vụ bê bối rồi nhỉ?."
"Con không biết, cũng chẳng quan tâm."
"Con bé này, ông ta là bố của con nên con phải quan tâm chứ?." Bà ấy tỏ ra hơi giận khi nghe Tanaoki nói như thế.
Đặt tách trà xuống bàn, bà ấy lại hỏi: "Hình như con có quen biết đứa nhỏ tên là Kido Mai đúng không?."
"Mẹ biết nó?." Tanaoki tỏ ra chán ghét hỏi.
"Hình như con không vui khi mẹ nhắc đến đứa nhỏ đó nhỉ?."
"Con khốn đó...nó dám làm mất chiếc hoa tai mà con thích, đã thế còn dám đánh con. Nó nghĩ nó là ai chứ?." Tanaoki nói.
Người mẹ có chút hơi bất ngờ, bà không nghĩ rằng đứa con gái của mình lại có hiềm khích lớn với cô bé đó. Nhưng hình như qua cách nói của Tanaoki, bà ta thầm nghĩ Tanaoki không hề biết chuyện Mai là chị em cùng với con bé.
Nếu chưa biết thì thôi bà sẽ im lặng giấu kín chuyện này vậy. Dù sao Tanaoki thông minh như thế, sớm muộn gì con bé cũng sẽ biết được bí mật này mà thôi.
Thực chất Tanaoki đã biết từ lâu.
Cô biết mẹ là đang muốn thăm dò mình chuyện của Mai đây mà.
"Mẹ, con có thể dẫn bạn đến trường đua ngựa được không?."
"Bạn? Là ai thế? Cô bé Sara à?." Bà ấy hỏi.
"Không, cậu ấy là bạn mới của con, tên là Emma!."
"Emma? Mẹ có biết cô bé đó không? Là con nhà nào thế?."
"Tên đầy đủ là Sano Emma, là một người bình thường."
"Người bình thường?." Bà ta hơi cau mày.
Rõ ràng Tanaoki trước đây không thích chơi với những người không cùng đẳng cấp, con bé luôn tỏ ra khinh thường đối với những đứa trẻ kém thế hơn khi còn bé. Nhưng mà hôm nay lại tỏ ra rất háo hức khi nói về cô bé tên Emma đó.
"Thế sao? Cô bé đó là người gì thế nào vậy?." Bà nhẹ nhàng hỏi.
Trường đua ngựa riêng của nhà Miruno.
Một khu đua ngựa tư nhân và là món quà sinh nhật của Tanaoki khi 10 tuổi.
"A-...Tanaoki...cứu tớ!." Emma run run nói.
Cô bé một tay nắm chặt lấy dây đai, một tay níu lấy tay của người hướng dẫn.
"Emma, cố lên nhé." Tanaoki ở trong cùng với những người khác cùng trò chuyện.
Emma phải tập làm quen với ngựa trước rồi mới đua với nhau được, cho nên giao Emma cho người hướng dẫn quả thật là ý hay.
"Thế...cô gái nhỏ đáng yêu đó là người mà cậu hay kể sao Tanaoki?." Sara hỏi.
"Ừ, đáng yêu đúng chứ?."
"Đáng yêu thật nhỉ? Có vẻ ngây thơ và non nớt..." Sara nhìn Emma chầm chầm.
"Mà...tôi không dễ thương sao Naoki? Rõ ràng trước đó cậu cũng từng bảo tôi dễ thương và đáng yêu mà?." Sara liền đập tay mạnh vào bàn nói.
"Thôi nào Sara, cô gái đó đáng yêu thật à." Anna nhẹ nhàng bảo.
"Da mặt trắng trẻo, lại còn mềm mềm, không biết nếu như sẻ ra sẽ như thế nào nhỉ?." Anna liếc mắt sang chỗ Tanaoki nhẹ nhàng bảo.
"Tôi giết cô đấy nhé." Tanaoki đáp lại.
Nhìn Emma có hơi chật vật với con ngựa lớn đó, so với cô bé thì con ngựa còn lớn hơn nhiều, đã thế nó còn chẳng chịu đứng im gì cả.
"T-Tanaoki?." Emma tròn mắt gọi tên.
"Tôi giúp cậu." Tanaoki đặt tay ở eo rồi dùng lực đẩy Emma lên lưng ngựa.
Sara dường như thấy hứng thú hơn rồi đây. Trong khi bữa tiệc vừa rồi gia đình xảy ra chuyện lại còn có tin đồn nói rằng người bố có con riêng bên ngoài, nhưng Tanaoki lại chẳng quan tâm đến nó là mấy. Ngược lại thay vì nổi điên nổi khùng lên thì cô cứ im lặng và quan sát tình hình.
"Naoki có vẻ thích cô bé đó nhỉ?." Sara nói.
"Vậy sao?." Anna đáp.
Anna vắt chéo chân lên nhìn Tanaoki, cô nàng rời mắt nhìn vào bàn tay mềm mại của mình, nhẹ nhàng đưa lên cao ngắm nó.
Hình như tay của Tanaoki cũng khá mềm mại nhỉ?.