Ai đến vậy ?
- Ờ thì...
Tiếng nói của Bạch Âm phát ra từ đằng sau lưng Niên Ngọc Linh, cô không biết phải trả lời câu hỏi sao. Trần Nhật Minh né người sang bên phải thì thấy cô đang lau tóc. Anh đẩy Niên Ngọc Linh, tự ý bước chân vào cửa nhưng chưa kịp tiến sâu hơn thì bị Bạch Âm dơ tay chặn lại. Trần Nhật Minh khoanh tay trước ngực, quả nhiên là có bản lĩnh. Cô nhíu mày nhìn anh, đến đây còn kéo theo một đám vệ sĩ. Cậu ta muốn đánh lộn hay gì hả. Niên Ngọc Linh suy nghĩ có nên gọi điện cho cảnh sát không. Mấy người kia trông đáng sợ quá.
- Cậu là ai ? Cậu muốn gì ?
- Cô giả vờ không quen biết tôi ?
Bạch Âm nghiêng đầu.
" Có từng gặp người này sao ? "
- Để tôi nhớ xem.
- Không cần, tôi nhắc cho cô nhớ. Tôi chính là người đã bị cô đá lệch hàm vào cái đêm đó tại một căn biệt thự xa hoa lộng lẫy.
Đá lệch hàm ?
Đêm đó ?
Biệt thự ?
Phải chăng là nhà của Trần Bách Ngôn.
" Tên trộm kia. "
" Hả, trộm nào ? "
" Nói, cô đã ăn trộm được tài sản quý báu gì rồi. "
- A ! thì ra là thế. Vậy, cậu mò đến tận nhà tôi muốn đòi tiện thẩm mỹ phải không. Haha, chuyện nhỏ chuyện nhỏ. Tôi chuyển khoản lẹ cho cậu là được chứ gì.
Bạch Âm quơ quơ tay cười nói.
- Mới đây mà cô quên nhanh thật đấy.
Trần Nhật Minh hừ lạnh một tiếng.
Điều kiện nhà anh thiếu tiền à, làm từ thiện mấy đời chắc gì đã cạn ngân sách. Đi mua biệt thự hay chung cư anh đây chưa bao giờ hỏi giá cả. Nhìn trúng thứ gì thì vung tiền thoải mái để có cho bằng được thứ đó mới chịu đi ngủ. Ngồi đó mà chờ người khác đưa tiền xài.
Nực cười, Trần Nhật Minh vẫy tay ra hiệu. Mấy tên vệ sĩ gật đầu tuân lệnh xách mỗi người hai cái vali đựng tiền được sản xuất bằng vàng sang trọng tiến thẳng vào bên trong chung cư. Bạch Âm và Niên Ngọc Linh đưa mắt nhìn nhau. Trần Nhật Minh tỏ vẻ ngầu lòi vuốt tóc.
- Thấy gì chưa kìa, mắt sáng còn hơn nụ cười của crush luôn.
Anh trêu chọc.
- Hihihi, mời mời cậu vào uống sữa bò nói chuyện nhen.
Niên Ngọc Linh ngượng cười.
Bạch Âm :...
Phòng khách,
- Cô cầm lấy số tiền này, tránh xa con trai tôi ra.
- What ?
Hai người con gái đồng thanh.
- Khụ, tôi nói lộn.
- Thiếu nha, cậu phải nói là tránh xa chủ tịch mới đúng.
Một vệ sĩ đứng bên cạnh tốt bụng nhắc nhở.
- Tôi biết rồi. Làm gì căng, nói sai có tí.
" Tôi căng hồi nào hả nhị thiếu. " - Anh vệ sĩ vẻ mặt đáng thương.
Trần Nhật Minh để hai chân lên bàn.
- Cô nhìn cũng đã hiểu rồi đó, tình cảnh này giống y chang trong phim truyền hình đấy. Ôm money rồi cao chạy xa bay đi. Đừng làm phiền đến cuộc sống của anh Hai tôi nữa.
Anh Hai ?
Không ngờ tới đây là em trai của tên Trần Bách Ngôn đáng ghét kia. Bạch Âm đã hiểu ra mọi chuyện, thì ra cậu ta tưởng cô là tình nhân bao nuôi của hắn nên mới tìm đến tận nơi này. Rõ ràng chỉ muốn đột nhập biệt thự Gia Khánh để lấy lại điện thoại nhưng còn khiến đứa em trai hắn hiểu lầm. Cô nhớ lúc đầu cậu ta gọi cô là trộm cơ mà. Bây giờ không biết nguyên nhân vì sao nghĩ cô là nhân tình nhỉ. Trần Nhật Minh thấy Bạch Âm không phản ứng, anh lớn giọng quát.
- Cô có hiểu ông đang nói gì không hả ?
Niên Ngọc Linh lắc đầu dơ tay thành dấu nhân.
" Nè nè, cậu ta muốn chết hay gì mà dám to tiếng với Bạch Âm. "
- Cậu trai trẻ, MỜI cậu đi theo tôi.
Bạch Âm đập bàn đứng dậy.
Ánh mắt cô sắc bén, lời nói như thể là câu đề nghị nhưng cũng không phải. Đó là mệnh lệnh, Trần Nhật Minh không thể không nghe theo. Không hiểu sao trong lòng anh cảm thấy bất an, mồ hôi lấm tấm vài giọt trên trán. Niên Ngọc Linh nuốt nước bọt, tiêu đời cậu ta rồi. Nhìn thái độ không vui của Bạch Âm, cô không dám đoán trước kết quả. Trần Nhật Minh ưỡn ngực theo bước đi Bạch Âm. Sợ cái