Cậu thật sự nghĩ tôi là nhân tình của hắn sao ?
- Chứ chẳng lẽ cô muốn làm bà cố nội anh ấy luôn hả.
Bạch Âm nén giận.
- Anh Ngôn nhiều tiền, đẹp trai phong độ, lại còn có tầm ảnh hưởng. Hỏi sao không có người phụ nữ nào thèm khát.
Họ luôn tìm cách câu dẫn, bày trò dụ hoặc Trần Bách Ngôn. Mục đích đã rõ, muốn trèo cao để cuộc sống tương lai có thể an nhàn mà tận hưởng vinh hoa phú quý. Chức vị Trần phu nhân cao sang, được vô số người ngưỡng mộ. Đã vậy, hắn còn là con trưởng trong gia tộc. Nên người vợ cũng phải có danh phận tốt, gia thế hùng hậu để khi trở thành vợ chồng mới không bị người đời không phục. Trần Bách Ngôn thích đàn ông thì chả có sao, đừng quên mất Pha Lê - tấm màn che giấu bí mật lớn động trời.
Ông bà Trần chưa biết chuyện này, nếu không may họ biết chắc chắn sẽ vô cùng thất vọng nhưng cũng không thể làm gì. Giới tính của con người làm sao đoán trước được. Những người như thế họ cũng có quyền sống, hạnh phúc và yêu thương. Là chính mình, điều đó thật đẹp, toàn vẹn và vinh dự. Quan trọng là phải đủ can đảm. Tình yêu là tình yêu, nó không biết đến thời gian hay khoảng cách. Tình yêu không phân biệt giới tính hay dân tộc. Nó không phân biệt đối xử hay phán xét. Tình yêu chỉ nhận biết tình yêu.
- Tôi sẽ mãi mãi ủng hộ anh ấy. Đồng tính thì sao chứ, đồng tính cũng là con người.
Trần Nhật Minh hét lớn.
" Cậu ta đang nói cái quái gì vậy. Đồng tính ? Ai đồng tính cơ chứ, cô không bị điếc nhưng nghe không hiểu. "
- Anh Hai tôi sẽ không yêu cô đâu, tôi thề luôn.
- Why not ?
Bạch Âm thắc mắc.
- Bởi vì...Nói chung là không bao giờ có chuyện đó, cô không muốn bị tổn thương, trầm cảm sau khi yêu thì tôi khuyến cáo nên né xa anh Ngôn ra đi.
- Cậu bị ngáo à.
Cô thẳng tay đấm mạnh vào mặt anh.
- Hừ, tôi thèm quyến rũ tên đó sao hả. Hắn còn không có cửa bò lên giường tôi. Đàn ông, tiền bạc bà đây không hề thiếu nên không cần phải hạ giá trị của bản thân mình xuống để ăn bám chân đàn ông.
Trần Nhật Minh đầu óc choáng váng, máu từ mũi chảy xuống.
- Nam mô a di đà Phật, máu máu má...u.
Anh đưa tay chùi.
Bạch Âm bẻ khớp ngón tay.
- Đấm nó thêm một cái nữa đi.
- Đó, cậu nghe chưa. Có người nhờ tôi
Ba giây sau
- Anh Hai, anh mau đến cứu em.
Trần Nhật Minh vui mừng rạng rỡ khi thấy anh trai của mình đang từng bước đi đến.
- Trần Bách Ngôn.
" Hắn mò đến tận đây luôn hả. " - Bạch Âm.
- Cứu em ? Anh đâu có.
Trần Nhật Minh :...
- Acacia, nhờ cô chăm sóc nhiệt tình cho thằng bé. Đánh càng nặng càng tốt.
Bạch Âm :...
Hai cái người này có thật sự là anh em ruột không. Sao mà nhìn khí thế khác nhau một trời một vực vậy. Không tin được luôn á má, Bạch Âm chớp chớp đôi mắt. Bổn phận của anh trai phải bảo vệ yêu thương em mình mới đúng. Trần Nhật Minh bị cô đập mà cũng chả thấy biểu hiện quan tâm lo lắng gì cả. Ngược lại còn yêu cầu cô ra tay mạnh thêm nữa kìa. Trần Bách Ngôn, tên này rốt cuộc đầu óc có vần đề thần kinh gì hả.
- Anh Hai, anh xàm ghê đó. Em là em trai cùng ông bà nội ngoại cùng mẹ cùng cha cùng một chỗ chui ra với anh cơ mà.
Anh không tin vào những gì tai