- Này anh kia mau thả cô gái đó nhanh.
Có biết ở đây là chỗ nào không mà anh dám phạm pháp hả.
Từ khoảng cách không xa bảo vệ nghe thấy tiếng cầu cứu của Bạch Âm liền đi đến ngăn cản.
- Còn anh có nhìn ra tôi là ai không?
Trần Bách Ngôn đen mặt.
- Anh ta là tên bi3n thái, tôi bị uy hiếp phải phục vụ nhu cầu sinh lí cho người đàn ông hoang dâm này.
Bạch Âm vô tội, diễn xuất không hề giả trân.
- Em nói tôi hoang dâm?
Hắn không hề vui.
- Chứ sao nữa, rõ ràng đêm qua anh bắt cóc c**ng bức tôi.
Hôm nay lại tìm đến tôi tiếp tục giở trò lưu manh.
Anh bảo vệ làm ơn hãy tin lời tôi nói.
Đây là bằng chứng kết tội anh ta.
Cô ấm ức cắn môi kéo nhẹ cổ áo để lộ ra những dấu hôn mờ ám.
Hành động này của cô sơ ý khiến Trần Bách Ngôn thấy khe hở ngực hắn nhíu mày nhanh tay che đi chỗ đó.
Trước mặt thằng đàn ông khác mà người phụ nữ hắn tùy tiện cho xem là xem sao.
Luồng khí âm u đột nhiên bao vây bảo vệ khiến anh bất chợt lạnh gáy đổ mồ hôi.
Thời tiết ở biển đâu có đến mức nóng như thế.
Bạch Âm lừa Tiểu Quân do muỗi cắn thái độ thằng bé lúc đó liền trở nên nghi hoặc.
Trần Bách Ngôn thay cô chỉnh lại cổ áo cẩn thận tránh để lọt vào tầm nhìn không đáng.
Bạch Âm là người phụ nữ của hắn kẻ nào dám dòm ngó hắn sẽ không bao giờ cảnh cáo mà thẳng tay.
- Có thế thì lấy gì ai tin tôi ngủ với em chứ?
Trần Bách Ngôn trạng thái điềm tĩnh chuẩn bị kịch bản đối phó Bạch Âm.
- Cô à, cô có chắc anh ta đã c**ng bức cô không? Nhìn dáng vẻ khá lịch sự không giống tội phạm lắm đâu.
Bảo vệ nhỏ tiếng.
- Sao hả? Em có thể đưa ra chứng cứ và bằng chứng thuyết phục buộc tội tôi.
Nếu không, em nên xin lỗi vì đã nói tôi hoang dâm.
Hắn trở nên đắc ý.
- Phải đấy cô gái, tôi không thể bắt người vô tội được.
" Cmn, không chỉnh chết anh ta thì bà đây đổi họ.
"
Bạch Âm thầm chửi mắng Trần Bách Ngôn.
Lại muốn khiêu chiến cô chứ gì, chưa thấy quan tài là hắn chưa đổ lệ.
Bên ngoài lịch sự nhưng lột [email protected] đồ cũng trở thành lưu manh.
Bạch Âm nhìn chằm chằm Trần Bách Ngôn bằng cặp mắt nguy hiểm.
Hắn không sợ ngược lại còn nở nụ cười thách thức.
Bây giờ cô tạm thời hoãn cuộc chiến lần này chứ không phải chịu thua Trần Bách Ngôn.
Đợi buổi tiệc kết thúc tốt đẹp Bạch Âm đá đít hắn cũng chưa muộn.
Người ta thường nói " Lùi một bước để tiến xa hơn.
" Trần Bách Ngôn cảm giác cô đang suy nghĩ tính toán chuyện gì đó.
Người phụ nữ như Bạch Âm đâu dễ dàng cho qua mấy chuyện kiểu này.
Cô càng im lặng thì càng đáng để hắn đề phòng đấy.
- Hahaha, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi.
Xin lỗi anh bảo vệ nhiều nhiều nha! Đây là số điện thoại của tôi khi nào rảnh thời gian anh nhớ alo tôi.
- Thiệt tình, cô biết lỗi là tốt rồi người đẹp.
Anh vui vẻ lấy điện thoại lưu số Bạch Âm.
- Muốn chết?
Trần Bách Ngôn giật lấy máy bảo vệ ném thẳng xuống đất.
- Cầm lấy số tiền này mà đi mua cái mới xài.
Đừng hoang tưởng đến vợ tương lai của tôi.
Hắn nhấn mạnh từng chữ.
- Không phải đâu anh, tôi và anh ta đích thực không có quan hệ gì hết trơn.
Bạch Âm giải thích.
- Đã quan hệ với nhau đêm qua em còn chối.
Anh có muốn biết các kiểu tư thế tình d*c mà tôi áp dụng lên cơ thể cô ấy không?
Bảo vệ:...
- Tên khốn, tôi mất tỉnh táo vì rượu nên mới rơi vào tay anh chứ bộ.
Anh có giỏi thì đợi tôi tỉnh táo quan hệ thử xem coi.
Cái của quý của anh nói không chừng bị tôi phế cho vô sinh.
Trần Bách Ngôn:...
Bạch Âm vừa dứt lời xong dơ chân dọa hắn.
Cô khoanh tay bỏ đi về phía chỗ đậu xe hơi.
Trần Bách Ngôn đứng thẩn thờ nhìn theo dáng người uyển chuyển Bạch Âm.
Hắn lắc đầu nhắm mắt không dám nghĩ tới chuyện cô nói.
Chẳng lẽ mỗi lần muốn ân ái Bạch Âm hắn phải rủ rê cô uống rượu hả ta.
Cũng không thể ép buộc cô vì bản chất Bạch Âm không muốn.
Trần Bách Ngôn liền nhớ đến Cố Duật Thành bạn trai cũ.
Cô tránh né tình cảm hắn không phải là vì hắn chứ.
Chia tay những vẫn còn tình cảm liệu Bạch Âm không quên được Cố Duật Thành.
Say xỉn thì luôn miệng bảo Trần Bách Ngôn không tài nào so sánh được với hắn ta.
- Rõ ràng mình đẹp trai, nhiều tiền, địa vị xã hội cao hơn tên họ Cố kia.
Tại sao cô ấy lại không để mắt đến mình ta? Kỹ năng giường chiếu cũng đâu có tệ.
Hắn tự đặt câu hỏi cho bản thân.
Bãi đổ xe,
- Chị Manh Manh à, chị tính khi nào mới kết hôn với Trần tiên sinh vậy?
- Anh ấy dạo này khá bận công việc trên tập đoàn.
Chuyện đám cưới trước sau gì cũng tổ chức.
Cô đừng nóng vội, anh ấy rất ghét bị làm phiền.
- Còn con nhỏ tiện nhân lần trước dám câu dẫn tiên sinh thì sao chị? Cô ta không biết mình đang đụng đến người của ai ư?
Mộ Manh Manh tháo kính đen, gương mặt trang điểm sắc sảo nhìn chằm chằm cô gái trẻ đang từ từ đến gần.
Bạch Âm nhẹ nhàng lướt qua Mộ Manh Manh như một cơn gió.
Cô ta quay người nhanh tay đẩy cô vấp té.
Bạch Âm ngã ngồi về phía trước, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Mộ Manh Manh lấy bình nước uống mở nắp đổ hết thẳng lên đầu cô sau đó tiện ném cái chai rỗng vào mặt Bạch Âm.
Đúng lúc, thư ký Han tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này.
Anh định thông báo cho Trần Bách Ngôn nhưng chợt nhận ra điện thoại bỏ quên ở tập đoàn.
Bạch Âm bình thản đứng dậy vén tóc bị ướt gọn gàng sang một bên và mỉm cười thật lương thiện.
- Mày còn cười được sao con khốn?
Mộ Manh Manh dơ tay đánh cô.
- Mặt nét, ngực to, eo thon, chân dài ngược lại sao não cô ngắn thế.
Muốn đánh tôi cô nghĩ mình đủ bản lĩnh không? Đàn ông của mình mà cũng không giữ được