- Thôi bỏ đi chị Manh Manh, Trần tiên sinh đang ở đây chúng ta mau tìm ngài ấy bàn chuyện kết hôn.
Tiện nhân như cô ta sau này dạy dỗ cũng không muộn.
Bạch Âm gật đầu ý muốn bảo nhanh nhanh biến.
- Mày coi chừng tao, anh Ngôn sẽ không bao giờ xem trọng thứ đàn bà lẳng lơ như mày đâu.
Mộ Manh Manh chấp nhận thua cuộc quay người bỏ đi.
- Đừng có mà đắc ý quá, chị Manh Manh mới là người ngài ấy yêu.
Cô đây chỉ là cỏ rác mọc đầy đường làm sao sánh bằng hoa mẫu đơn.
Lưu Đào thái độ ghét bỏ liếc mắt Bạch Âm.
- Hai người đi thong thả nha, sẵn tiện bảo Trần Bách Ngôn tránh xa tôi càng tốt nhá.
Cô vẫy tay tiễn Mộ Manh Manh và con nhỏ trợ lí.
Nhanh chóng làm đám cưới với hắn để cô thoát khỏi tên đàn ông đáng ghét đó cái.
Trong cuộc đời Bạch Âm không nên xuất hiện Trần Bách Ngôn sao chổi xấu xa.
Nếu thời gian có thể quay ngược thì cô sẽ không dại mà bỏ thuốc hắn nữa đâu.
Cứ tưởng tránh được Trần Bách Ngôn cả đời.
Nhưng không ngờ không những gặp lại hắn còn một bước trở thành tầm ngắm của mấy cô nhân tình bên cạnh hắn.
Bạch Âm thật sự đã mất lòng tin vào đàn ông rồi.
Cô chỉ tin tưởng mỗi Vũ Hàn và Tiểu Quân thôi.
Cô luôn tìm cách tránh né Trần Bách Ngôn hết lần này đến lần khác.
Bây giờ phe hắn còn có thêm lão phu nhân hỗ trợ nữa.
Giá như Bạch Âm biết sớm đó là bà nội của hắn thì đã không nhân hậu giúp đỡ.
Vô gia cư đấy à, ông trời nhàn rỗi biết cách trêu đùa dân thường như cô đấy.
- Mẹ!
- Ôi trời, cục cưng sao giờ con mới đến cơ chứ.
Bụng của mẹ đói sắp cạn kiệt năng lượng rồi huhuhu.
- Dì An nấu rất nhiều món ngon nên tốn không ít thời gian.
Chúng ta đến quán nước đối diện khách sạn ăn cơm thôi chị.
Vũ Hàn tay xách một chiếc túi đựng đầy hộp thức ăn.
- Hahaha, dì An là nhất mà.
Bạch Âm bế Bạch Dương Quân sải bước chân.
- Con trai à, mẹ có một chuyện muốn hợp tác với con.
Cô nhỏ tiếng.
- Mẹ nói đi ạ.
Tiểu Quân ngoan ngoãn lắng nghe.
- Chuyện là có một tên đàn ông vô cùng bi3n thái suốt ngày cứ bám riết mẹ quài không buông.
Hắn ta xấu xa đến mức độ con không thể tưởng tượng được đâu.
Mẹ thời con trẻ đi học không ai dám ức hiếp nhưng lớn lên lại bị hắn đe dọa.
- Là tên đàn ông cắn mẹ phải không?
Bạch Âm:...
- Con biết ngay mà, cả mẹ và chị Ngọc Linh đều không qua mắt được con.
Truyện Điền Văn
Thằng bé bĩu môi tức giận nhéo má cô một cái.
- Đúng là con trai của mẹ quả nhiên thông minh từ trong trứng ha.
Con phải giúp mẹ trả thù anh ta một trận bán sống bán chết.
Mẹ không muốn hắn cứ mãi bắt nạt mình đâu huhuhu.
- Mẹ đừng khóc, tên đàn ông đó hiện giờ đang ở đâu?
- Hắn đang ở đây luôn đấy cục cưng.
" Có Tiểu Quân, anh ta tuổi.
"
Trần Bách Ngôn không hiểu sao lại liên tục hắt xì hơi.
Cảm giác như ai đó đang nói xấu sau lưng hắn vậy.
Bạch Âm cũng nhanh thật mới vừa rồi mà biến mất tăm.
Biết tới khi nào Trần Bách Ngôn thật sự thuần phục được cô.
Bạch Âm không giống với người phụ nữ khác.
Cô không thích phục tùng đàn ông ngược lại có năng lực thu hút bọn họ phải cung phụng cô như một Võ Tắc Thiên.
Bạch Âm biết cách cám dỗ Trần Bách Ngôn nhưng không tự chủ động hạ thân quyến rũ hắn.
Thử hỏi cô mà chơi kế mỹ nhân thì hắn chắn hẳn sẽ tuyệt mệnh thảm hại luôn.
Coi bộ chặn đường theo đuổi cô rất khó khăn.
Xung quanh Bạch Âm không biết có bao nhiêu đàn ông tồn tại bản tính chiếm hữu không ngoại trừ Trần Bách Ngôn.
Phải cẩn thận với Cố Duật Thành là điều quan trọng.
Gia thế của hắn cũng không phải dạng vừa.
Trong giới thượng lưu tài sản Cố Duật Thành không hề thua kém Trần Bách Ngôn.
Tập đoàn Cố thị hằng năm doanh thu đều lọt top 10.
Mặc dù chưa thể vượt qua ZEUS nhưng không được đánh giá thấp năng lực Cố Duật Thành.
Lĩnh vực hắn đầu tư nhiều năm nay đa số là bất động sản bên nước Mỹ.
Mộ Manh Manh thấy Trần Bách Ngôn đang đứng cách đó không xa.
Cô ta vui mừng vội vàng đến chỗ hắn thì bị thư ký Han nhanh chóng ngăn cản không cho tiếp cận hắn.
Mộ Manh Manh tức giận trước thái độ này của thư ký Han.
Ả không làm gì được anh vì đây là thư ký thân cận bên cạnh Trần Bách Ngôn.
Lưu Đào lo lắng nhìn cô ta đang nghiến răng nghiến lợi.
Mộ Manh Manh tìm mọi cách vượt qua hàng rào thư ký Han nhưng vô dụng.
Anh quyết tâm không để hồ ly tinh xuất hiện trước mặt Trần Bách Ngôn đâu.
Hồi nãy còn dám ném chai nước rỗng vào mặt Acacia.
- Tránh đường, nếu không tôi sẽ mách anh Ngôn.
- Đang là ban ngày mà sao Mộ tiểu thư cứ mơ mộng quài thế.
Không biết mệt sao, chủ tịch Trần thật sự không hề có tình cảm nam nữ với tiểu thư.
- Câm miệng.
Anh ấy rất quan tâm chăm sóc tận tình cho tôi.
Anh thì biết gì chuyện riêng tư của anh Ngôn.
Đồ thư ký không biết an phận còn lắm lời lo chuyện bao đồng.
- Cô hiểu làm chủ tịch nặng nề rồi, ngài ấy cứu cô là vì tình đồng bào thôi.
Kiểu phụ nữ không biết thân biết phận như tiểu thư thật không xứng đáng để lọt mắt xanh.
- Thật không biết xấu hổ! Dám nói chị Manh Manh như vậy.
Đợi khi chị ấy chính thức trở thành vợ của ngài Trần rồi thì sẽ tiễn thẳng cô ta và anh xuống địa ngục.
Lưu Đào cao giọng.
" Đáng lẽ chủ tịch không nên tốt bụng cứu cô ta để bây giờ nuôi ảo tưởng vịt hóa thiên nga.
"
- Con nhỏ Acacia tiện nhân kia rốt cuộc có quan hệ gì với anh Ngôn bạn trai tôi?
Mộ Manh Manh tỏ vẻ cao sang hỏi thư ký Han.
- Mộ tiểu thư ăn nói thận trọng, bôi nhọ cô Acacia chủ tịch nhất định sẽ không tha.
Ngài ấy nâng đỡ cô được thì cũng một đạp đá ngã tiểu thư xuống bùn.
- Còn nữa, dẹp ngay cái giấc mơ