" Mẹ, là mẹ đúng không? "
" Mẹ còn sống sao? Hay là con đang nằm mơ.
"
" Mẹ, mẹ trả lời con đi mà.
Nếu đây thực sự là giấc mơ thì con ước gì nó sẽ không bao giờ kết thúc.
"
" Mẹ có biết con nhớ mẹ lắm không? Từ khi mẹ mất đêm nào con cũng thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng.
Con rất sợ hãi và không thể bình tâm được.
"
" Mẹ, lần này xin đừng bỏ rơi con nữa.
Chúng ta khó khăn lắm mới gặp lại nhau, cùng nương tựa mà sống hạnh phúc nha mẹ.
"
Trong không gian bao phủ nền đen, trước mặt Bạch Âm là người mẹ hiền Ninh Khiết Lam đang đứng quay lưng.
Cô cố gắng hết sức chạy thật nhanh nhưng không thể tới được chỗ mẹ.
Ninh Khiết Lam không nói gì cứ đứng cách đó không xa.
Bạch Âm nhìn lại bản thân mới phát hiện ra thân thể mình rất nhẹ và có thể bay bổng.
Xung quanh cô còn bao phủ một luồng khí phát sáng.
Bạch Âm hoảng hốt kinh ngạc, tại sao cô không cảm nhận được nhịp đập của tim.
Cô đưa hai bàn tay lên quan sát, mờ mờ ảo ảo không chút da thịt.
Bạch Âm đánh mạnh vào ngực nhưng nó lại xuyên thủng qua như không khí.
" Con không biết mình đã chết rồi à Bạch Âm của mẹ? "
" Mẹ, mẹ nói gì con không hiểu.
"
" Vì muốn báo thù cho mẹ mà con nguyện hy sinh cả tính mạng.
Con nguyện đánh đổi cuộc sống để đòi công bằng.
Con từ bỏ mọi thứ quan trọng xung quanh dấn thân vào bóng đêm tìm cách trả thù.
"
" Liệu có mù quáng thế không con gái? "
" Con không tội nghiệp người thương yêu con? "
Ninh Khiết Lam cất giọng ấm áp quay người trách móc Bạch Âm.
" Mẹ, bọn họ đáng chết.
Con không thể dễ dàng tha thứ kẻ nhẫn tâm giết hại mẹ.
Mẹ là người tốt nhưng chết oan ức đến như vậy.
Con không muốn lũ người Bạch gia sống bình yên đến cuối đời.
"
Cô tức giận.
" Người làm chuyện ác nhân ác nghĩa chắc chắn gặp quả báo.
Lương Mỹ Lệ giết mẹ, con giết bà ta.
Thì con đã trở thành kẻ giết người như người phụ nữ đấy.
Có khác nhau không Bạch Âm? "
" Mẹ ở trên thiên đường luôn hy vọng con sống thật hạnh phúc vui vẻ bên người thân.
Mẹ luôn cầu phúc con gái của mẹ sẽ tìm được một người đàn ông chung thuỷ chăm sóc con trọn kiếp này.
"
" Mẹ không muốn con đau khổ, không muốn con biến thành người xấu hãm hại người ta.
Mẹ tin ông trời có mắt biết đối xử công bằng.
Lương Mỹ Lệ không thoát khỏi tai hoạ tương lai.
"
Ninh Khiết Lam chết rồi không chút căm hận một ai.
Bà chấp nhận số phận đen đủi của mình.
Bởi lẽ kiếp trước Ninh Khiết Lam đã gây tội ác nên kiếp sau mới phải trải qua nghiệp chướng.
Làm dâu nhà họ Bạch không ngày tháng nào bà được yên ổn lâu dài.
Cái chết khiến bà nhẹ nhõm làm sao nhưng ngược lại mang đến tuyệt vọng cho Bạch Âm và Bạch Tuyết.
Ninh Khiết Lam khi bị thanh sắt đâm, chợt hối hận không kịp.
Giá như bản thân nên biết mạnh mẽ để che chở bảo vệ hai đứa con gái nhỏ.
Giá như bản thân bớt lương thiện với bọn họ để không dẫn tới cái cảnh bi kịch.
Giá như bản thân vì cuộc sống mai này của hai con mà dũng cảm đấu tranh.
" Mẹ rất buồn con Bạch Âm à, mẹ lần đầu tiên thất vọng về con.
Đây không phải kết cục mẹ mong muốn.
Con không được tự hành hạ chính mình.
Con phải sống thật hạnh phúc để mẹ không cần lo lắng.
"
" Mẹ,..."
" Tiểu Quân, thằng bé sẽ mồ côi.
"
Bạch Âm ngây dại.
" Không đâu..."
" Người mẹ nào cũng yêu thương con, con trai là niềm an ủi của con nhất hiện tại.
Con đành ích kỷ bỏ rơi Tiểu