- Cái gì mà ai thắng phần thưởng sẽ là con cơ chứ, con và anh Triết đích thực đã đính hôn với nhau.
Là người của nhau, còn ai kia không biết liêm sỉ lại muốn chen chân vào.
Bạch Âm hất mạnh tay hắn, bày ra vẻ mặt cực kỳ chán ghét nhìn Trần Bách Ngôn châm biếm.
Không phải cô không biết, Đường Vũ Triết chưa từng học qua võ.
Trông khi môn võ Trần Bách Ngôn yêu thích được mệnh danh là môn võ nguy hiểm nhất thế giới.
Chuyện này quả thật hoang đường mà, biết rõ Bạch Âm không thuộc về hắn nhưng vẫn mặt dày theo đuổi đến tận đường cùng.
Trần Bách Ngôn thiệt tình không muốn buông bỏ cô dễ dàng.
Khó khăn lắm hắn mới gặp lại Bạch Âm, chưa kịp vui mừng hết thảy nhận thêm tin cô sắp phải kết hôn.
Nực cười, Trần Bách Ngôn sao có thể chấp nhận được cơ chứ.
Mà người đàn ông Bạch Âm đang dùng lời bảo vệ, nhìn có vẻ rất thật lòng yêu cô.
Thì sao?
Yêu cô, hắn cũng yêu cô.
Thậm chí hơn cả bản thân, Trần Bách Ngôn thấy Bạch Âm không ưa mình.
Cảm xúc hiện tại buồn rầu không muốn nói nữa.
Đây không phải là màn kết mà hắn mong đợi khi đến Mạc gia.
Chẳng lẽ, cô đã xem hắn là kẻ thù?
- Anh ấy tới nhà chúng ta để dùng cơm chứ không phải vì một chút nguyên nhân vô lý mà đánh người.
Ba mẹ sao lại đồng tình người ngoài như vậy?
Tâm trạng cô vốn dĩ khá tốt nhưng bây giờ vì lời nói của Trần Bách Ngôn đã tan biến hoàn toàn như khói trắng.
- Em hơi quá rồi, mọi người chỉ là đang đùa giỡn vài câu thôi mà.
Anh ấy không có ác ý đâu, em không cần phải đề phòng.
Đường Vũ Triết đành lên tiếng, anh không muốn bữa cơm tối này bị huỷ.
Bạch Âm nghe anh nói cũng chỉ biết gật đầu qua loa.
Ánh mắt khó chịu của cô vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Bách Ngôn.
Cô phát ngôn không vui rõ ràng là bắt nguồn từ hắn.
Chính hắn đã khơi nguồn chọc tức Bạch Âm.
Mục đích xấu Trần Bách Ngôn cô thừa biết, hắn muốn tìm mọi cách chia rẽ cô và Đường Vũ Triết.
Nhất định, Bạch Âm sẽ không để hắn một bước thành công trong chuyện đó.
Bầu không khí bỗng nhiên thay đổi, Mạc Khương không thể chọc giận con gái mình.
Ông nhìn Mạc phu nhân ý tứ không chút che giấu.
- Chỉ là nói vui vài câu, sao con lại nhạy cảm thế.
Lâu ngày ba mẹ mới có cơ hội đùa giỡn con không thích thì ngưng vậy.
Tần Chỉ Lam cất giọng nhẹ nhàng xen lẫn hài hước, chính thức phá tan không gian sắp phải có mùi thuốc súng.
- Con xin lỗi.
Bạch Âm sắc mặt kém hẳn.
Trần Bách Ngôn muốn nói gì đấy nhưng nghĩ lại hay thôi.
Tâm trí hắn liên tục mách bảo bản thân nên bình tĩnh từ từ mà hành động.
Quan trọng nhất là hắn muốn gây ấn tượng tốt với Bạch Âm sau bao tháng xa cách.
- Đông đủ cả hết, mọi người định cứ nói chuyện phiếm cho no bụng à?
Mạc Thiệu Khiêm nắm tay Ninh Tuyết đi xuống sảnh.
- Định nhờ con phụ giúp dọn bàn, không ngờ con tắm lâu gần một tiếng.
Tần Chỉ Lam giả vờ lau trán mệt mỏi.
- Con cứ tưởng có người sẽ giúp mẹ vợ tương lai của mình nên mới nhường cơ hội cho.
Không ngờ, đã không giúp lại còn muốn khiêu chiến.
Anh đang ám chỉ người nào đó.
Trần Bách Ngôn chột dạ sờ mũi.
Hắn chỉ quan tâm mỗi Bạch Âm đâu muốn tâm tư vào chuyện lấy lòng Tần Chỉ Lam.
Mà Mạc Thiệu Khiêm nói cũng đúng, trước hết nên gần gũi với ba mẹ vợ tương lai phải tốt hơn không.
Không chừng, bọn họ có thể giúp hắn chinh phục trái tim của Bạch Âm.
Trần Bách Ngôn cuối cùng đã ngộ ra một điều sáng suốt.
Hắn phải quay xe sang ông bà Mạc, lôi kéo hai người ấy ủng hộ kế hoạch theo đuổi cô của mình.
Mạc Khương chăm chú quan sát sắc mặt của Trần Bách Ngôn.
Ông đoán thầm trong lòng, hắn là đang muốn tìm chỗ dựa cho bản thân về chuyện này đúng chứ.
- Thật là một ý định không tồi.
Mạc Khương, câu nói mập mờ.
Trần Bách Ngôn:...
Không phải chứ, có vậy mà cũng bị ông nhìn thấu.
- Ba?
Bạch Âm thắc mắc, cô không hiểu ý của ông.
- Chuyện người lớn, cậu ta hiểu là được rồi.
Con quan tâm làm cái gì không biết, lo chăm sóc vị hôn phu của con cho tốt đi.
- Tất nhiên.
Ba đâu cần phải nhắc con nhỉ.
- Ba chỉ sợ, sắp có người cướp mất chồng tương lai của con.
Mạc Khương nửa đùa nửa thật khiến Bạch Âm trở nên hoang mang.
Cô chuyển tầm nhìn sang Đường Vũ Triết, anh oan ức lắc đầu kịch liệt không hiểu ông đang nói gì.
Bạch Âm bắt đầu suy nghĩ phức tạp, có người muốn cướp vị hôn phu mình à.
Trần Bách Ngôn cũng như Đường Vũ Triết khi nghe Mạc Khương dứt lời.
Hắn hơi lo lắng về người con gái ấy, lo sau này sợ cô đau lòng, lo cô bị phản bội, nói chung là lo đủ mọi tình huống.
Nếu Đường Vũ Triết dám làm chuyện có lỗi với Bạch Âm.
Trần Bách Ngôn nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta.
Ơ mà, chắc gì Đường Vũ Triết kia