Bữa trưa, một bàn được chuẩn bị đầy đủ các món ăn đa dạng, bắt mắt vô cùng, nhưng trông Giang Vãn không hề hứng thú, bà chán nản gẩy gẩy mấy miếng thịt đẫm sốt.
" Đồ ăn không hợp khẩu vị mẹ sao? "
" Ầy, vẫn là tay nghề của Thanh Thanh tốt hơn nhiều! "
Hạ Cảnh Đình chợt dừng đũa, ánh mắt cũng mong chờ mà đặt lên mặt cô.
Ầu, đại ca à, một ngày trước khi tôi xuyên đến đây anh còn chê đồ ăn của nguyên chủ làm cơ mà, sao bây giờ lại bày ra cái vẻ mặt mong chờ, giống như kiểu muốn ăn đồ tôi nấu như thế?
Diệp Thanh đặt đũa xuống, đứng dậy: " Vậy hai người chờ con một chút.
" - rồi rẽ vào phòng bếp.
Sống dao vỗ nhẹ lên chân thịt heo, đem thịt đập mềm, từng chút từng chút cắt thịt trên thớt gỗ, tấu vang một khúc nhịp điệu rõ ràng.
Diệp Thanh dùng dao nhẹ nhàng hớt thịt trên thớt, bỏ vào trong thau lớn, rắc chút muối cùng bột năng, rưới rượu vang lên, đeo bao tay vào bắt đầu trộn đều thịt, còn có cà rốt, ớt xanh, nấm cắt sợi.
Đẫy đà mầu mỡ, mềm mịn hơi giòn.
Sau đó, xào trên chảo lớn, đổ thịt vào đảo đều, hương thịt băm thơm phức bốc lên, hương tỏi băm cùng ớt cay ngào ngạt.
Cho rau củ vào trong chảo, đảo nhẹ vài lần, sau đó nấu nước dùng gồm đường, giấm, nước tương, hành lá, bột hòa nước cùng nước hầm thịt.
Tắt bếp, thịt lợn băm hương cá đã hoàn thành, bày ra đĩa.
Hương thơm nồng đậm, mặn ngọt chua cay đầy đủ.
Diệp Thanh vui vẻ đặt đĩa thịt thơm phức lên bàn: " Thời gian có hạn nên con cũng chỉ kịp làm món này, hai người ăn đi! "
Thịt lợn băm hương cá kết hợp với cơm vô cùng tuyệt hảo, Hạ Cảnh Đình bất tri bất giác càn quét sạch thức ăn.
Lúc này anh mới chợt hồi phục tinh thần, phát giác mình đã ăn no đến căng bụng.
Giang Vãn bên cạnh cũng thỏa mãn xoa xoa cái bụng, tay nghề của con gái càng ngày càng đỉnh, có thể nói là xứng tầm với đầu bếp nhà hàng năm sao rồi!
" Ngon quá.
nhờ con mà mẹ no căng bụng luôn rồi!".
Mà Hạ Cảnh Đình cũng gật đầu đồng tình, sao lúc trước anh không phát hiện cô còn có thể nấu ăn ngon tới mức này, nếu biết, chỗ đồ ăn cô hàng ngày chuẩn bị cho anh cũng không nằm gọn gẽ trong sọt rác rồi.
Diệp Thanh ăn xong liền đứng dậy: " Mẹ, con lên phòng nghỉ ngơi, mẹ thay con tiếp chuyện với Hạ tổng nhé! "
" Được.
Nếu con mệt thì nghỉ ngơi đi! "
" Khoan đã-".
Hạ Cảnh Đình cũng vội vàng đứng dậy, ngập ngừng ấp úng, lời vẫn chưa ra khỏi miệng, bà Giang Vãn mở lời: " Con bé về phòng của nó, cậu đi theo làm gì? Ngồi xuống đi, tôi có chút chuyện muốn nói với cậu! "
Bóng lưng Diệp Thanh xa dần, Hạ Cảnh Đình thở dài ngồi xuống, không hiểu sao lúc này đối diện với bà Giang Vãn, anh lại thấy có chút lo lắng.
Giống như lần đầu ra mắt phụ huynh vậy.
" Hotsearch của Thanh Thanh, cậu định làm thế nào? "
" Tất nhiên là con sẽ chịu trách nhiệm vụ này, Diệp Thanh dù sao cũng là nghệ sĩ dưới trướng con, không thể chịu thiệt! " - Hạ Cảnh Đình nhanh chóng trả lời.
" Tốt, nhưng cho dù cậu không nhúng tay, Diệp thị chúng ta cũng không phải không có cách giải quyết.
"
" Vâng, bác gái yên tâm, đoạn video gốc sẽ được đưa lên trong ngay ngày mai, con nói được nhất định làm được! "
" Tôi ở đây đợi tin tức của cậu! Thanh Thanh của tôi, con bé sống trong sự bảo bọc của chúng tôi từ bé đến giờ, tính cách thế nào tôi đều hiểu rõ, gặp nhiều đả kích như vậy chắc chắn không chịu nổi...!" - Giang Vãn khẽ khẽ chớp mắt: " Thanh Thanh trước ở bên cạnh cậu chịu không ít ủy khuất, sau khi nghĩ thông quyết rời xa cậu thì cậu theo đó cũng liền thay đổi Tâm tư của người trẻ làm sao tôi không biết! Nếu cậu một lòng hướng về con bé, tôi mong đó là thật! "
Hạ Cảnh Đình không trả lời, sở dĩ ngay trong anh cũng đang rất rối bời.
Đến anh rốt cuộc cũng không hiểu chính bản thân anh,