Phía khác.
Trong căn hộ nhỏ sáng sủa, sạch sẽ, Khúc Tử Yên đứng trước gương, trên tay cầm mấy bộ váy xinh đẹp, vui mừng mà ngắm nghía.
Ngày hôm qua, cô vậy mà nhận được cuộc điện thoại từ trợ lý của Hạ Cảnh Đình, nghe người trợ lý ấy nói, Hạ Cảnh Đình có chuyện cực kỳ quan trọng muốn nói riêng với cô, hẹn gặp tại khách sạn The King, nơi mà hai người họ lần đầu tiên gặp mặt.
Mới đầu Khúc Tử Yên còn nghĩ mình nằm mơ, nhưng không hề, rốt cuộc Hạ Cảnh Đình có chuyện gì quan trọng mà muốn gặp riêng cô? Khúc Tử Yên từ sáng sớm đã sắm sửa, chuẩn bị để xuất hiện trước mặt anh với diện mạo xinh đẹp nhất.
Vừa bước ra bên ngoài, chiếc xe chuyên dụng đã đỗ chờ sẵn từ lâu, người trợ lý rất kính cẩn mở cửa xe cho Khúc Tử Yên ngồi vào.
Trong lòng Khúc Tử Yên dâng lên cảm giác hân hoan khó tả.
Cô có nên hi vọng?
Chiếc xe dừng lại trước lối đi vào khách sạn, Khúc Tử Yên thong dong bước xuống xe.
Cô mặc một chiếc váy cúp ngực màu trắng, khuôn mặt được trang điểm tinh xảo, ngay cả mái tóc cũng được tạo kiểu cầu kỳ.
Nước da trắng hồng mịn màng, đôi mắt to tròn màu đen, sống mũi cao thẳng tắp, bờ môi đỏ đầy hấp dẫn.
Khúc Tử Yên mang một dáng vẻ dịu dàng, xinh đẹp, thanh thoát mà quyến rũ.
Sự xuất hiện của Khúc Tử Yên đã thu hút rất nhiều ánh nhìn của những người trong khách sạn.
Người trợ lý dẫn cô vào trong một căn phòng, mà ở đó, Hạ Cảnh Đình đã ngồi sẵn ở đó.
Như thường lệ, từ trên người anh tỏa ra khí thế áp bức đối phương đến nghẹt thở.
Khúc Tử Yên căng thẳng từ từ bước vào, đến ngồi phía đối diện.
" Anh đợi tôi có lâu không? Xin lỗi nha, tôi hôm nay đặc biệt sửa soạn một chút tới gặp anh, nên mất hơi nhiều thời gian.
Mà anh đã gọi món gì chư- "
" Tôi sẽ nói luôn vào chuyện chính! " - Hạ Cảnh Đình vẻ mặt lạnh tanh không chút cảm xúc nào, cảm giác lạnh thấu xương.
" Đoạn video thật ở đâu?"- Giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị khiến Khúc Tử Yên khẽ giật mình, tâm hồn nhỏ bị đánh đòn cảnh tỉnh.
Cô cắn môi, thấp giọng nói: " Anh, anh đang nói đến cái gì? Đoạn video nào? Tôi không hiểu! "
"Đoạn video trên mạng, là do cô cắt ghép rồi tự ý phát tán, nhằm bôi nhọ Diệp Thanh!" - Hạ Cảnh Đình tiếp lời cô.
" Tôi không cắt ghép video nào hết! Diệp Thanh vốn dĩ là người như vậy, cô ta chuyên đi hãm hại người khác, điều này ai cũng biết, anh còn bênh vực cô ta làm gì?"
" Hôm đó chỉ có mình cô ấy và cô.
Nếu không phải cô thì còn ai khác? "
Khúc Tử Yên nhất thời á khẩu, sau đó nhanh chóng bình tĩnh trở lại: " Vậy thì sao? Điều đó chứng tỏ tôi là người cắt ghép video? Không có bằng chứng thì đừng đổ oan cho người vô tội! "
" Vô tội? Khúc Tử Yên, tôi đã cho cô cơ hội, là bản thân cô không biết nắm bắt! Cô tưởng chỉ có mình cô có đoạn video gốc? "
Khúc Tử Yên nhất thời hoảng sợ, anh nói vậy là sao? Không lẽ Hạ Cảnh Đình thật sự có chứng cứ?
Không để Khúc Tử Yên cảm thấy hoang mang thêm chút, Hạ Cảnh Đình khẽ gõ ngón tay xuống bàn, ra hiệu, người bên trong ngầm hiểu, liền bật màn hình lớn ngay trước mắt Khúc Tử Yên.
Lần này Khúc Tử Yên thật sự sợ hãi rồi, sắc mặt Khúc Tử Yên thay đổi tiên tục, từ trắng bệch rồi giờ đây là tái mét, hô hấp của cô có phần khó khăn.
Đây là đoạn video quay lại cảnh cô nói chuyện với Diệp Thanh ngày hôm ấy, ở một góc độ khác.
Tại sao, hôm đó cô đã quan sát, bệnh viện không đặt camera trong phòng bệnh của Diệp Thanh, thế sao lại có đoạn video này?
Quả thật là vậy, đây chẳng qua là chiếc camera ẩn Hạ Cảnh Đình lén đặt để quan sát Diệp Thanh trong lúc cô nằm ở bệnh viện dưỡng thương.
Ai có ngờ, nó lại có ích lúc này như vậy.
Nếu đoạn thoại gốc được đăng lên mạng, danh tiếng của Khúc Tử Yên chắc chắn sẽ bị hủy hoại, như vậy, việc cô trùng sinh trở lại còn có ý nghĩa gì.
" Thật là một con người tâm cơ bẩn thỉu."- Ngay sau khi Hạ Cảnh Đình dứt lời, hô hấp của cô càng trở lên khó khăn gấp bội phần.
Giọng điệu ghét bỏ khiến tim Khúc Tử Yên rơi vỡ đầy đất.
Cô vẫn biết Hạ Cảnh Đình không ưa gì mình nhưng khi cô biết trong lòng anh cô là loại người tâm cơ bẩn thỉu thì sự tự tôn trong cô vẫn rung lên kịch liệt.
Không đợi Khúc Tử Yên lên tiếng, Hạ Cảnh Đình lại trừng mắt nói tiếp: " Loại phụ nữ tâm cơ độc ác, hãm hại người khác nhưng tỏ ra bản thân vô tội đúng là đáng kinh tởm nhất! Cô cũng không ngoại lệ!"
Khúc Tử Yên ngồi chết lặng, trong mắt là cả một mảng đau thương.
Với cô từng câu từng chữ của Hạ Cảnh Đình như vạn