Chương 9: Thiên nga đen xoay chuyển
Sáng hôm sau, Khương Vũ bị tiếng tin nhắn ‘Ting’ một tiếng đánh thức.
Cô từ dưới gối lấy di động ra, từ trong tin nhắn app Từng Biết nhắc nhở: “Thù lao nhiệm vụ Cứu rỗi thiếu nữ sa ngã 16000 đã vào vào khoản.”
Đồng thời, hệ thống còn gửi cho Khương Vũ hai dòng tin nhắn Diệp Tử gửi đến.
“Cảm ơn cô đã ngăn tôi lại, không mắc phải lỗi hối hận trong đời người. Cô nói rất đúng, vì tra nam kia mà hi sinh cả đời mình, thật không đáng.”
“Từ nay về sau, tôi sẽ dùng tâm thái biết ơn nhất để đón nhận cuộc sống mới.”
Khương Vũ bất giác cong môi, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hóa ra giúp đỡ người khác, ngoài việc kiếm được tiền ra cô còn có cảm giác thành tựu lớn như thế.
Khương Vũ đặt di động xuống, ngân nga vài điệu nhạc vào phòng vệ sinh rửa mặt đánh răng, trang điểm xong cô liền mang giày múa và váy múa bước ra ngoài, đi đến trung tâm bồi dưỡng Linh Tước.
Hôm nay là ngày hội Linh Tước từ từng lớn học chọn học viên ưu tú nhất để tham gia hội diễn cuối năm.
Khương Vũ cần phải lấy được danh hiệu này mới có cơ hội bước vào trung tâm nghệ thuật Esmela.
Khương Vũ mang giày múa, thay váy múa đến phòng tập.
Các bạn học nhìn thấy cô đều đưa mắt nhìn nhau, mang theo vài phần khó hiểu.
“Sao cô ta lại đến đây?”
“Không phải bảo không nộp học phí lần trước nên đã thôi học rồi sao?”
“Nếu như cô ta đến đây không phải việc tuyển chọn, Tư Lâm sẽ gặp nguy sao?”
Khoảnh khắc Khương Vũ bước vào phòng tập, ánh mắt của các bạn học đều tập trung về hướng cô gái đang đè chân cạnh chiếc gương.
Cô gái đó tên là Ngô Tư Lâm, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Khương Vũ trong lớp.
Hai người đều được giáo viên phụ trách xem trọng và yêu thích, hơn nữa thực lực của hai người ngang bằng nhau, không ai thua ai.
Thường ngày cũng xem như không nói đến nhưng hôm nay là ngày khảo hạch, mỗi lớp chỉ chọn một thí sinh ưu tú để tham gia cuộc thi cuối năm,
Vậy nên, giữa cô ta và Khương Vũ nhất định phải tranh đấu ngươi chết ta sống.
Ngô Tư Lâm vì chuyện này đã buồn bực cả một kì nghỉ hè.
Trước khi vào học, cô ta còn đặc biệt mang quà cáp đến tìm giáo viên Huỳnh Hân để hỏi về chuyện này, sau đó biết được: Khương Vũ vì nợ học phí của lớp vũ đạo quá lâu, nên học kỳ này sẽ bị đuổi học.
Thế là, Ngô Tư Lâm tràn đầy tự tin, cho rằng hôm nay nhất định có thể được chọn là thí sinh ưu tú.
Nhưng nào ngờ, Khương Vũ lại xuất hiện!
Các bạn học cũng đưa mắt nhìn nhau ra hiệu, hôm nay có phim hay để xem rồi.
Dù sao đi nữa, đối với đa số học sinh ở lớp học nghệ thuật Linh Tước mà nói, cuộc thi tuyển chọn này họ không hề có hứng thú.
Ngô Tư Lâm và Khương Vũ tranh nhau mới là chuyện thần tiên đánh nhau.
Rất nhanh, cô giáo Huỳnh Hân cùng một giáo viên lớp nghệ thuật Linh Tước bước vào trong lớp vũ đạo, bảo các học sinh chuẩn bị, cuộc thi chính thức bắt đầu.
Khương Vũ có chút khẩn trương, đứng gập chân lên lan can cạnh gương, chuẩn bị làm nóng người.
Ngô Tư Lâm lại không quá khẩn trương.
Vì trong lòng cô ta biết rõ, Khương Vũ và cô giáo Huỳnh Hân quan hệ trước giờ không quá tốt, hơn nữa mình cũng thường xuyên tặng các món quà nhỏ cho cô ấy, thân sơ vừa nhìn đã rõ.
Hơn nữa… Cô ta cũng không cho rằng mình múa tệ hơn Khương Vũ, thực lực hai người tám lạng nửa cân, Khương Vũ đương nhiên sẽ không phải là đối thủ của cô.
Bạn thân của Ngô Tư Lâm đứng bên cạnh cô, nói bóng nói gió: “Yên tâm đi Tư Lâm, cô ta không phải đối thủ của cậu.”
“Đúng vậy, cậu xem giày múa của cô ta đi, mỗi lần đều là đôi này, đã múa đến bung chỉ rồi, đến cả thay đôi giày khác còn không có.”
“Xì, quá nghèo mạt rồi.”
Ngô Tư Lâm nói với bạn bè của mình: “Đừng chê cười gia thế của người ta, nghèo khổ không phải là lỗi của cậu ấy. Thật ra, thực lực của Khương Vũ cũng rất mạnh.”
“Tư Lâm, cậu quá lương thiện rồi. Chẳng qua mình cũng chỉ muốn nói, vốn dĩ thực lực của cô ta không thể bì được với cậu.”
“Tư Lâm từ bé đã được huấn luyện múa ba lê chuyên nghiệp nhất, tất cả giáo viên đều là người nổi tiếng, nào có thể để ranh con từ đâu chui ra như Khương Vũ có thể so sánh chứ.”
…
Đa phần các nữ sinh xem thường Khương Vũ như thế đều là vì đố kỵ, nữ sinh trong lớp học nghệ thuật Linh Tước dường như từ bé đều bắt đầu học múa ba lê.
Nhưng Khương Vũ không phải, mấy năm trước cô mới chính thức tiếp xúc với múa ba lê, nhưng chỉ dùng thời gian mấy năm, đã vượt qua tất cả bọn họ, đạt được đến trình độ ưu tú như Ngô Tư Lâm.
Thiên phú như thế, ai có thể không đố kỵ chứ?
Trong lúc các nữ sinh thì thầm chuyện trò, cuộc thi cũng chính thức bắt đầu.
Giáo viên bảo từng học sinh bước lên sàn múa làm động tác thành thục nhất của mình, khoảng chừng ba phút đồng hồ.
Không cần múa quá lâu, khoảng chừng ba phút đã đủ để giáo viên nhìn rõ năng lực của một học sinh.
Các nữ sinh lần lượt bước lên sàn múa.
Mà giáo viên bình chọn bên dưới nhìn biểu diễn của họ liên tục lắc đầu, không hề hài lòng.
Trình độ như thế, e rằng đến thềm cửa của Esmela cũng không bước qua được.
Cho đến khi Ngô Tư Lâm bước lên bục, dùng động tác mà cô ta rành nhất, theo tiết tấu của âm nhạc, bắt đầu trình diễn, một chân duỗi về phía trước, thoải mái duỗi thẳng chân, đồng thời đứng thẳng người, động tác vô cùng tiêu chuẩn.
Cực kì xinh đẹp.
Các giáo viên đều mỉm cười cho điểm, dường như cũng có một phần biểu diễn không tệ.
Ngô Tư Lâm tràn đầy tự tin nói lời cảm ơn, bước xuống sàn múa.
“Quá tuyệt rồi Tư Lâm!”
“Động tác duỗi nhân kia quá đẹp, tuyệt vời!”
“Chỉ có cậu mới có khả năng làm được thôi!”
Các nữ sinh liên tục thổi phồng cô ta, Ngô Tư Lâm cũng vô cùng hưởng thụ, cô ta quay đầu nhìn Khương Vũ một cái.
Một lát sau, giáo viên gọi tên Khương Vũ.
Khương Vũ cử động tứ chi, bước lên sàn múa.
Lúc đi qua chỗ của Ngô Tư Lâm, cô cũng không bất ngờ khi Ngô Tư Lâm cố ý đưa chân ra, chuẩn bị muốn ngáng chân cô.
Khương Vũ sớm biết Ngô Tư Lâm là kẻ hai mặt, kiếp trước cũng vào thời điểm này Khương Vũ bị cô ta ngáng chân khiến cả người ngã trên đất, suýt nữa bị gãy xương.
Đương nhiên, lần đó biểu hiện của cô trên sàn múa chỉ tạm được, đến cả cuộc thi tuyển chọn cũng không vào được thì