Liên Liên càng lúc càng cảm thấy cơ thể nóng nực,hai tay nàng đặt trước ngực áo,nửa như muốn xé bung nó ra,nửa như muốn giữ thật chặt.Nội tâm đấu tranh không ngừng,bên tai nàng lại vang lên những thanh âm hoan ái,trước mắt lại là những cảnh tuấn nam mỹ nữ giao hoan.Nàng là xử nữ,chưa từng trải qua gối chăn nên khó có thể kìm chế sự tò mò,len lén mở mắt ra nhìn.Liên Liên càng lúc càng cảm thấy thân thể như bị thiêu đốt,thêm nữa khung cảnh dâm mỹ trước mắt khiến thân thể nàng cảm thấy khó chịu vô cùng,như thể có hàng ngàn hàng vạn con bọ đang cắn xé.Nàng trong đầu lúc này chỉ toàn ý nghĩ muốn tận hưởng hoan ái nam nữ,hai tay không còn tự chủ mà tự động xoa nắn nhẹ nhàng lên cặp nhũ phong của mình,miệng rên rỉ những tiếng kiều mị.
Đoạn Hân chính lúc này đang đứng nhìn Liên Liên mà cười một cách khả ố “Xem ra mỹ nữ này đã động xuân ý rồi,chờ thêm một lúc cho nàng ngấm thuốc thì ta không cần bắt ép tự nàng cũng chủ động câu dẫn.Ha ha ha…”. Mười bạch y hộ vệ lao tới đám sương hồng,họ đều tung ra các phù chú phòng ngự,sau đó nhìn nhau gật đầu mà lao vào trong làn sương.Phía bên ngoài,Bạch Phụng tay nắm chặt nhìn về màn sương nọ,trong mắt hiện lên sự lo lắng.Không chỉ riêng nàng mà toàn bộ người của Bạch gia đều có chúng cảm giác ấy,Bạch Vu Thuần bước lên nói với Bạch lão gia.
- Phụ thân,chúng ta có nên tiếp ứng hay không?Dù sao cũng chỉ là một cái trận pháp thôi,cứ kháng ngạnh dùng công kích là có thể phá tan nó!
- Thuần nhi,đừng vọng động.Con không thấy mười vị cao thủ kia đã xâm nhập rồi sao?Hơn nữa đây không phải trận đồ thường mà là Dâm trận!
- Nhưng mà Liên Liên là người của Tiến ca,huynh ấy đã trợ giúp con rất nhiều,chúng ta nào có thể…
Bạch lão gia phất tay,sau đó cau mày nói.
- Điều này sao ta không biết?Nhưng làm gì cũng phải cẩn trọng,quan sát kĩ đi đã!
Trong làn sương,đám bạch y hộ vệ nhanh chóng chia nhau ra tìm kiếm.Họ chỉ thấy khắp nơi là mây mù,không rõ lối đi,bèn cất tiếng gọi.
- Liên Liên cô nương,cô đang ở phương vị nào?Liên Liên cô nương?
- Ta…ta…ư…ư…a…
Liên Liên nghe vậy thì cố gắng nói,nhưng rất nhanh lại bị xuân ý át đi,hai tay không ngừng chà sát lên nhũ phong mình mà rên rỉ.Nàng cảm thấy thân thể dường như không còn do mình làm chủ nữa vậy,nàng đang thèm khát,đang khao khát ái ân.Đám bạch y đương nhiên đã nghe ra,chỉ là trong làn sương này thanh âm ấy khó có thể xác định vị trí,bèn chia nhau tản ra tìm kiếm.Đoạn Hân đương nhiên nhìn ra điều này,thu hồi trường thương rồi cũng tiến nhập vào làn khói ấy.Trong sương hồng,đám bạch y hộ vệ đã tản ra mọi phía,tay nắm chặt trường kiếm.Nhìn từ phía bên ngoài,không gian khói hồng này chỉ độ vài trượng,ấy vậy mà họ dã đi hồi lâu mà vẫn chưa hết thì cả kinh.Đột nhiên một bạch y hô lên.
- Đội trưởng,ta tìm thấy Liên Liên cô nương rồi!
- Ngươi ở hướng nào?
- Ta ở…
Câu trả lời đứt quãng,sau đó là thanh âm va chạm của binh khí cùng tiếng quát tháo.Hiển nhiên là có giao tranh,đám người nọ vội vã lần theo thanh âm nọ mà tới,tuy vậy đã đi hồi lâu cũng chưa thấy ai,chỉ mơ hồ có tiếng người quát tháo xa xa phía trước.Đoạn Hân lúc này đang giao tranh cũng với bạch y lên tiếng lúc trước,hắn huy động trường thương tấn công liên tục lên các bộ vị yếu hại,bạch y nọ cũng không phải là tay vừa,kiếm ảnh loang loáng chống đỡ,có phần chiếm thượng phong.Y đã là Kết Đan,đương nhiên hơn Đoạn Hân mấy bậc,sao có thể chịu thua một tên mới Trúc Cơ?Đoạn Hân thì thầm kinh hãi,đây là lần đầu hắn giao đấu với tu sĩ có tu vi cao hơn,vì thế không khỏi có chút khẩn trương.Lại thấy bạch y có cả phù chú phòng ngự nên ánh mắt đã có mấy phần sợ hãi,rất nhanh lợi dụng đám sương hồng mà quỷ dị tiêu thất.Bạch y nọ đương nhiên kinh nghiệm giao đấu cũng không hề kém,hắn thấy Đoạn Hân đột ngột rút lui thì cảnh giác vô cùng,vội tăng cường thả thần thức đề phòng,vẫn đứng một bên chăm chú thủ hộ Liên Liên.Lại liên tiếp một hồi,dường như những bạch y khác cũng bị tấn công,tiếng giao thủ vang lên cùng tiếng quát tháo.
- Hắn ở đây!...
- Đâu,ta không thấy?...A là hắn…
- Các huynh đệ,mọi người nên cẩn thận…
Đoạn Hân nương tựa theo đám khói mà bất ngờ công kích,hắn cho rằng tấn công bất ngờ sẽ chiếm lợi thế nhưng hắn đã nhầm.Đám bạch y nọ kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú,hơn nữa lại được Bạch Thiết Hùng đặc biệt huấn luyện nên sao có thể chịu thất thủ trước một tên Trúc Cơ?Đoạn Hân cau mày,khẽ lẩm nhẩm chú ngữ một hồi,sau đó đột nhiên đám khói hồng như dày đặc hơn,hồng quang ma mị nhàn nhạt phát sáng.Gần như ngay cùng một lúc,cả mười bạch y đều bị tấn công,họ hô lên báo hiệu cho đồng đội nhưng đáp lại chỉ là tiếng giao thủ,hiển nhiên đều đã bị tập kích.Như Như phía ngoài càng lúc càng cảm thấy bồn chồn,nàng kéo áo Bạch Phụng thì thào một hồi,sau đó dẫn mấy nữ đệ tử của Bạch gia trở lại Bạch gia trang.Bạch Phụng lúc này hô lên.
- Tất cả mọi người mau sử dụng phù chú phong hệ công kích đám sương kia!
- Mau,dùng phù chú phong hệ!
Bạch Vu Thuần nghe