Theo phản xạ, Hồng Anh đi giật lùi ra phía sau, tâm lý cô lúc này đang cực kỳ hoang mang.
Gã Hoàng thấy thế liền đứng dậy khỏi bàn làm việc, nhanh như cắt, gã chạy đến bên Hồng Anh và kịp thời kéo tay cô lại.
-- Sếp...!Sếp định làm gì?
-- Đừng sợ.
Đó chỉ là một bộ phim thôi.
Em đâu phải đứa con nít nữa? Mấy bộ phim thế này có gì ghê gớm đâu?
Vừa nói gã Hoàng vừa dùng sức và khống chế toàn bộ sức mạnh trên cơ thể Hồng Anh, hai cánh tay cô bị giữ chặt, từ phía sau, gã Hoàng ghì sát thân hình đang hầm hập lửa vào tấm lưng cô, sức nóng vô tình được lan tỏa ra, đâu đó bên tai vọng lại những hơi thở gấp gáp vội vàng của gã đàn ông trung niên.
-- Sếp buông em ra!
Hồng Anh bất lực hét lên.
Gã Hoàng sợ cô làm ồn nên đưa một tay lên trước mặt và bịt miệng cô lại.
-- Ummm uhh umm...
Tất cả những gì muốn nói, khi phát ra đến miệng thì bị bàn tay của gã Hoàng ngăn chặn, Hồng Anh chỉ biết umm um trong cổ họng, nỗi sợ hãi đang giày vò và tiêu khiển não bộ của cô.
Cơ thể Hồng Anh run lên, trên màn hình máy tính, cặp đôi diễn viên đang chìm đắm trong những cung bậc cảm xúc của s.ex, âm thanh làm tình vang vọng cả căn phòng nhỏ bé.
Hồng Anh rất sợ bản thân sẽ trở thành nạn nhân của mấy câu chuyện h.iep dam, bởi thực tế đang diễn ra thực sự khiến cô không thể nghĩ khác được.
Mồm miệng bị bít chặt, cơ thể không ngừng co giãy hòng thoát thân nhưng dường như gã Hoàng rất thích khi nhìn thấy cô khổ sở vật lộn như thế.
Gã điềm tĩnh quan sát từng biểu hiện lúc này của Hồng Anh, say mê chứng kiến con mồi đang từng bước từng bước mệt lả, từ phía sau, gã Hoàng giữ chặt, thỉnh thoảng lại túm tóc bắt Hồng Anh ngửa mặt lên nhìn vào màn hình máy tính.
Bộ phim người lớn vẫn đang chậm rãi chạy trên màn hình, những động tác mơn trớn yêu thương và những ngôn ngữ cơ thể của họ...! khiến Hồng Anh rùng mình đỏ mặt.
Qua lớp vải quần, Hồng Anh thấy vật đàn ông của gã Hoàng đang lớn lên tới mức không thể ngờ được, hạ thân liên tục ghì sát vào vòng 3 của cô mà khiêu khích.
Trải qua một cuộc giằng co quyết liệt, gương mặt xinh đẹp của Hồng Anh ướt đầm mồ hôi, đôi gò má đỏ hồng, đáy mắt lộ rõ tia giận dữ và hoang mang sợ hãi.
Cùng lúc đó, gã Hoàng tháo cà vạt trên người mình xuống, nhanh chóng trói tay Hồng Anh lại, không cho cô nàng có cơ hội được chống trả.
Mồm miệng được thả lỏng, Hồng Anh nhân đó mà hét lên:
-- Có ai không? Cứu tôi với...!có ai không?
Câu nói ấy vừa thốt lên thì ngay lập tức gã Hoàng vung tay và liên tiếp tát thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, gã trợn mắt lên nhìn cô và uy hiếp:
-- M.ày im m.ồm! Gào thét cái gì?
Hồng Anh sợ hãi tới mức trống ngực không thể duy trì ở nhịp đập bình thường, cô run rẩy cầu xin:
-- Sếp...!em xin anh...!Đừng làm vậy...!em xin anh đó!
-- T.ao cho m.ày bao nhiêu gợi ý rồi, m.ày có biết không? Bướng bỉnh cứ để a.nh m.ày mất kiên nhẫn!
-- Em không biết gì hết...!sếp bỏ qua cho em...!em xin sếp...
Dẫu ghê tởm người đàn ông trước mặt đến trăm vạn lần nhưng tình huống lúc này thật sự là bất lực, Hồng Anh chỉ biết mềm mỏng van xin.
Không biết đã ở trong phòng xếp bao lâu, nhìn ra cửa sổ đã thấy màn đêm bao trùm bốn phía, gió đông mỗi lúc một lớn, Hồng Anh hiểu rằng, giờ này đã tan tầm, cô có gào thét tới cỡ nào cũng vô ích.
Không một ai có thể cứu giúp được cô nữa rồi.
Nghĩ vậy, từ đáy mắt của Hồng Anh không ngừng tuôn ra những giọt lệ trong veo...
-- M.ày có th.ằng người yêu khá đấy nhỉ.
Cao lớn, chắc sinh lý cũng không phải dạng vừa?
Gã Hoàng thư thái nhìn vào núi đôi đầy đặn của Hồng Anh đang nhấp nhô sau lớp váy áo và đưa ra suy luận.
Hồng Anh đau khổ lắc đầu, gương mặt cô nhăn nhó đến đáng thương.
-- Em không đắc tội gì với sếp cả...!xin sếp bỏ qua cho em lần này!
-- Bỏ qua? T.ao có thể bỏ qua cho m.ày...!nhưng thằng em t.ao nó có nghe lời hay không, đó lại là một chuyện khác.
-- Em xin sếp....
-- Không phải khóc.
Chuyện này vừa đơn giản lại vừa thích.
Ngoan ngoãn...!có muốn thăng tiến trong công việc không?
Nghe câu hỏi đó của gã sếp, não bộ Hồng Anh liền suy nghĩ, trải qua sự việc ngày hôm nay, cô còn vọng tưởng làm việc ở chốn này nữa sao? Hóa ra, ở đâu cũng như vậy cả, có những con người đeo bộ mặt nạ nghiêm túc đoan trang nhưng sâu bên trong, bản chất của họ mục ruỗng đến thối rữa.
Thật sự là không thể tưởng tượng ra được!
Hồng Anh không đáp lời, lúc này cô chỉ biết hy vọng vào vận may của bản thân mình mà thôi.
img
Từ màn hình máy tính, đoạn phim phát đến đoạn cao trào, người đàn ông thân hình mũm mĩm đứng dưới nền nhà, nữ diễn viên bám tay vào chiếc bàn rộng lớn, từ phía sau, ông ta liên tiếp đưa hiện vật tiến thẳng vào sâu trong cơ thể cô gái.
Từng đợt thâm nhập dồn dập, người đàn ông phi nước đại, âm thanh da thịt va chạm vào nhau tạo thành những tiếng ồn cực kỳ nhạy cảm...!Gã Hoàng say sưa quan sát rồi bất ngờ ôm chặt Hồng Anh vào lòng, bàn tay gã đưa xuống phía xưới và kéo tà váy cô lên cao.
Nội y màu bee quyến rũ cũng theo đó mà phô bày trước mắt.
Thật sự quá đẹp! Gã Hoàng nuốt nước miếng.
-- Sếp...!Đừng làm vậy...!sếp...
Hồng Anh run rẩy cầu xin khi bàn tay gã Hoàng mơn man lên cặp đùi trắng mịn của cô, hơi thở gã không ngừng phả lên cổ, lên gáy khiến Hồng Anh rùng mình ghê tởm.
Khi bàn tay di chuyển đến vùng tam giác mạch, gã thư thái nhìn ngắm nơi đó thật lâu rồi thích thú kéo lớp vải mỏng manh đó xuống thấp bên dưới.
Gã Hoàng như ch.ết trân tại chỗ, nơi mật tư ấy thật sự hấp dẫn đến mê người, hai bắp đùi mịn màng trắng nõn, ở khu vực giữa hai chân là một đám cỏ non mượt mà, đủ để kích thích sự tò mò và khám phá của những người có sở thích tận hưởng những cảm xúc mới lạ như gã.
-- Buông tôi ra...!Ông là đồ kh.ốn!!
Hồng Anh không chịu được nữa, cô bất ngờ cất giọng chửi rủa.
Bốppp.
Ngay sau đó cô được gã tặng cho một cái tát như trời giáng.
Hồng Anh nghe đầu óc mình mụ mị, cô đau đớn bật khóc tới bất lực.
Không muốn để cô nàng bướng bỉnh này gào thét, gã Hoàng nhanh chóng tháo bỏ chiếc quần l.ot bé xíu ấy khỏi người cô, thuận tay, gã nhét luôn chiếc quần ấy vào miệng cô.
Như vậy, cô nàng sẽ không ồn ào được nữa.
Từ đáy mắt, những giọt lệ trong veo không hẹn mà thi nhau rơi xuống.
Hồng Anh đang cảm thấy sợ lắm, giây phút ấy cô đã nghĩ tới Nam Phong và cảm thấy có lỗi với anh rất nhiều...! img
-- Đừng sợ...!nhìn th.ằng bồ của em cao lớn như vậy...!chắc kích thước chỗ đó cũng không tệ..
Anh sẽ không làm em đau đâu!
Gã Hoàng thích thú nói lời ngọt ngào để xoa dịu, đồng thời đôi bàn tay lần mò vào váy áo và nâng niu hai đỉnh núi căng tràn của Hồng Anh.
Mềm mại, đẫy đà, cảm giác chạm tay vào nơi đó khiến bản năng đàn ông của gã như muốn nổ tung ra.
Cô nàng tuy không hợp tác và ngoan ngoãn nhưng trải nghiệm cảm giác khống chế như thế này...!thật sự không tệ chút nào, ngược lại gã còn thấy hưng phấn hơn.
Nhìn con mồi thoi thóp với ánh mắt hận thù, thân dưới của gã động đậy không ngừng.
Gã Hoàng cởi thắt lưng và hạ thấp chiếc quần trên người xuống, sau lớp quần si.p, cái đó đang nằm ngang và nổi cộm lên đầy khí thế.
Hồng Anh liên tục lắc đầu, từ sâu trong đáy mắt long lanh ẩn hiện mong mỏi được được giải thoát khỏi tình huống này.
Gã Hoàng như biến thành con thú, gương mặt ôn nhu ngày thường biến mất, giờ đây, trước mặt cô, gã hiện nguyên hình là một người bệnh hoạn, cuồng dâm.
Loay hoay xoay sở cởi bỏ chiếc áo sơ mi trên người xuống, vì sau một hồi vật lộn với cô nàng, cơ thể gã Hoàng ướt đẫm mồ hôi.
Ngoài trời đêm, nhiệt độ mỗi lúc một xuống thấp nhưng trong căn phòng này, hai chữ lạnh giá dường như không hề tồn tại.
Cùng thời điểm đó, ngồi trước bàn làm việc, vì giải quyết một số mâu thuẫn liên quan đến việc ký kết hợp đồng xây dựng nhà máy xi măng khu vực phía nam của thành phố nên Nam Phong vẫn chưa rời khỏi công ty.
Đầu óc căng như dây đàn, bỗng tiếng chuông điện thoại cất lên, Nam Phong dừng lại việc xem xét tài liệu, anh mệt mỏi ấn nghe máy:
-- Thưa sếp, giám đốc của công ty N° tên đầy đủ là Lý Mạnh Hoàng, sinh năm 1967, hộ khẩu thường trú tại số 145 - Nguyễn Công Trứ - Phường Nam Bình.
-- Dừng lại!!
Nghe được địa chỉ quen thuộc, Nam Phong yêu cầu cấp dưới ngưng lại việc thông báo.
145 Nguyễn Công Trứ...!đó không phải là căn hộ mà Hồng Anh đang thuê trọ sao??? Tạm thời không thể lý giải được sự trùng hợp này, Nam Phong tò mò muốn được nghe nhiều điều hơn nữa.
-- Trình bày tiếp đi.
-- Vâng.
Gã này trước kia làm việc ở tập đoàn Tân Hoàng Minh, giữ cương vị Trưởng phòng kinh doanh, sau đó vì mâu thuẫn cá nhân nên xin nghỉ việc, ra ngoài hoạt động riêng rẽ và thành lập N° hiện tại.
-- Gì nữa?
-- Công việc thì không có gì đáng chú ý ạ.
-- Ý cậu là sao?
-- Ông Hoàng có vợ và một người con trai duy nhất tên Lý Mạnh Huy.
Đời sống tình cảm cá nhân khá phức tạp ạ.
-- Tôi cần một câu trả lời đủ ý!
-- Cách đây 2 năm, sau một lần đi gặp gỡ đối tác, gã Hoàng đã thực hiện hành vi cưỡng d.âm nữ thư ký của công ty đối tác ngay tại WC của nhà hàng.
Sự việc này sau đó rầm rộ trên truyền thông mạng, nhưng gã ta khá mạnh tay, chi một số tiền không nhỏ để dập tắt hết những tin tức liên quan.
-- Còn gì nữa?
-- Gã có sở thích tiếp cận những cô gái trẻ, xinh đẹp...!Hầu hết các nhân viên được tuyển dụng vào công ty đều nằm trong độ tuổi dưới 30.
Nghe tới đây, hai bàn tay Nam Phong vô thức cuộn tròn thành nắm đấm.
Hồng Anh mới vào làm việc chưa lâu, chỉ là một nhân viên không tên tuổi ở phòng thiết kế lại được chỉ định đi gặp khách hàng, nghĩ thôi đã cảm thấy mâu thuẫn.
Cơn ghen tuông cuộn trào như từng đợt sóng biển, Nam Phong không còn tâm trí gì giải quyết những ngôn ngang công việc nữa.
Anh thấy lo cho Hồng Anh, kết thúc cuộc gọi với nhân viên cấp dưới, anh bấm số gọi cho Hồng Anh ngay thức khắc.
Những hồi chuông vọng lại đều đặn nhưng ở bên kia đầu dây không có ai nghe máy.
Kiên nhẫn gọi 3 lần, vẫn thế.
Như có một dự cảm không lành, Nam Phong lấy áo khoác và rời khỏi phòng làm việc ngay tức khắc.
Ngồi vào ghế lái, Nam Phong điều khiển chiếc xe thể thao chạy như bay, đường ùn tắc vì giờ cao điểm, nhưng anh mặc kệ, cố gắng chen lấn từng chút một, thậm chí có những cung đường, Nam Phong liên tiếp vượt đèn đỏ, cảnh sát giao thông tuýt còi yêu cầu dừng xe anh vẫn cố chấp mà lao đi.
Âm thanh động cơ ô tô gào rú trên đường, những dòng xe khác thấy vậy sợ hãi nhường đường.
Tay ôm vô lăng, ánh mắt anh in hằn những tia giận dữ...!Người phụ nữ của anh...!tại vì sao lại ở trong khu nhà của gã cuồng dâm bệnh hoạn đó được??
Chưa đầy 10 phút đồng hồ chiếc xe thể thao đã có mặt trước cổng nhà 145 Nguyễn Công Trứ.
Nam Phong gọi Hồng Anh không được, anh nôn nóng tới phát điên, mở cửa xe bước xuống, những ngón tay điên loạn lên bấm chuông cửa.
Nghe ồn ào, Huy ở trong nhà bước ra, nhìn dáng vẻ đáng ghét của gã trai ngoài cổng, cậu không ưa nhưng vẫn lặng lẽ bước ra ngoài.
-- Anh tìm ai?
Lần đầu tiên chạm mặt chỉ có 2 người với nhau, trong tâm trí vẫn còn lưu giữ những tổn thương cũ, Huy lạnh lùng hỏi Nam Phong, mặc dù cậu biết kết quả...!Anh ta đến đây là vì Hồng Anh.
-- Tôi tìm ai không liên quan gì đến cậu.
Cậu mở cửa là được rồi.
Nói đoạn Nam Phong dứt khoát bước vào trong sân trước sự ngỡ ngàng của Huy, tuy nhiên khi đi được một quãng, như sực nhớ ra điều gì, anh quay lại và hỏi:
-- Hồng Anh ở phòng nào??
-- Tại sao tôi phải nói với anh??
Nam Phong nghe vậy không cần hỏi nữa, nhìn dãy nhà phía tay trái, anh biết chắc đó là khu nhà trọ nên hung hăng chạy thật nhanh vào bên trong, đập cửa từng phòng mà gọi tên Hồng Anh.
-- Hồng Anh...!em ở phòng nào? Em ra đây cho anh!!
Sự ồn ào ấy khiến tất cả mọi người đều chú ý, Huy thấy anh chàng này giống như đang thất tình, và cũng bởi không muốn Nam Phong làm ồn nữa nên cậu cất giọng nói lớn:
-- Hồng Anh ở căn phòng cuối dãy tầng 2.
Nhưng bây giờ cô ấy chưa đi làm về.
Cửa phòng khóa trái, anh nhìn mà không rõ sao?