Ở một khung cảnh khác, Sở Hạ Phàm ngồi trong quán bar uống đến không biết trời đất, miệng không ngừng lẩm bẩm tên của Hướng Ca.Đám công tử và Ứng Bắc hay chơi thân với Sở Hạ Phàm nghe vậy không khỏi kinh ngạc, trợn mắt há hốc miệng.“Bạch Nguyệt Quang của Sở thiếu không phải là Lâm Thanh Cách sao? Anh ta thay lòng đổi dạ rồi à?”“Mấy hôm trước cậu ta còn nói là đã chán ngấy loại phụ nữ ngoan ngoãn hiểu chuyện như Hướng Ca từ lâu rồi, bây giờ chia tay là đúng lúc.
Mới có mấy ngày mà cậu ta đã hối hận như vậy rồi, chắc là có tình cảm sâu đậm với cô gái tên Hướng Ca này.”"Ha ha, đây có được tính là vả mặt không anh em?""Cậu ta nào có tình cảm sâu đậm với ai, chỉ là không cam lòng bị phụ nữ đá trước thôi.
Lâm Thanh Cách ở nhà của cậu ta cả nửa tháng nay, hai người họ phải nói là đêm nào cũng hoan ái a.""Sở thiểu khỏe gớm nhỉ?" Có người phá lên cười, nụ cười thô tục hèn hạ.Mấy người họ uống rượu, thính thoảng lại buông lời chế nhạo, không một ai tiến đến an ủi anh ta, thậm chí còn muốn nhìn Sở Hạ Phàm bẽ mặt.Tâm trạng của Sở Hạ Phàm vốn đã không vui, nghe thấy lời châm chọc khiêu khích của mấy người này thì càng khó chịu hơn.Đúng lúc có một người phục vụ bưng rượu tới, anh ta tìm bừa một cái cớ đề trút giận lên người đối phương.Mới đầu đối phương còn nhẹ nhàng xin lỗi, Sở Hạ Phàm được đà lấn tới, người ta càng xin lỗi thì anh ta càng làm loạn, cuối cùng đối phương cũng không nhịn được nữa, rút một chai rượu phang thẳng vào đầu Sở Hạ Phàm.Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.Sở Vân Kiêu vừa ăn cơm tối xong định trở về công ty tiếp tục tăng ca, kết quả vừa đi đến cửa công ty đã nhận được điện thoại của đồn cảnh sát.Nghe đối phương trình bày xong, sắc mặt Sở Vân Kiều âm trầm.Anh gọi Giang Khâm đang chuẩn bị tan làm lại: "Đến đồn cảnh sát."Giang Khâm: "..."Quả nhiên không thoát được mệnh tăng ca.Đền cục cảnh sát, Giang Khâm nhìn thấy Sở Hạ Phàm mặt mũi bằm dập ngồi trong góc, nhất thời không còn bực dọc nữa.
Lại nhìn băng gạc quần trên đầu Sở Hạ Phàm, thậm chí anh ấy còn suýt cười thành tiếng.Ai bảo cậu làm loạn, đáng đời!Sở Hạ Phàm vốn ỷ vào thân phận của mình nên mặc dù bị tống vào đồn cảnh sát nhưng khí thế vẫn kiêu ngạo hống hách lắm, chỉ là vừa nhìn thấy Sở Vân Kiêu xuất hiện